Cố Tri Ý cũng không hy vọng vào một hai lần dạy dỗ thì đứa bé có thể nhớ kỹ, chỉ là trước tiên cứ nói qua thế này, sau đó sẽ từ từ dẫn dắt là được.
Ở hiện đại, cô đã gặp ở nhiều gia đình có song sinh, hầu hết họ đều nói với đứa bé lớn hơn một chút rằng phải nhường nhịn em trai, em gái, cái gì mà em trai, em gái vẫn còn nhỏ.Hai đứa bé đều là con nít, dựa vào đâu lại bắt một đứa phải nhường nhịn, hoàn toàn không suy nghĩ xem đứa bé có tình nguyện hay không, đã bắt buộc bảo nó phải như thế, làm như thế là hoàn toàn không công bằng với đứa nhỏ.Không phải nói rằng đứa bé không được phép không nhường nhịn em trai, em gái, mà chính là muốn nhìn thấy đứa nhỏ có tình nguyện nhường nhịn hay không, không phải người lớn họ cứ ép buộc, gây áp lực cho đứa nhỏ.Cố Tri Ý xoa đầu hai anh em, giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp: “Tuy Nhị Bảo không được mẹ thưởng cho, nhưng hôm nay mẹ sẽ làm bánh kem cho các con, được không ~ Còn Đại Bảo suy nghĩ kỹ xem muốn mẹ thưởng cho cái gì, rồi nói với mẹ!”Hai bảo bối vừa nghe thấy có đồ ăn, trong nháy mắt, lập tức quên hết mấy thứ không vui vẻ trước đó, trong lòng chúng chỉ nghĩ đến ăn.
Mà đặc biệt mẹ còn nói đến bánh kem, hai bảo bối lập tức nghĩ chắc chắn sẽ rất ngon.Đại Bảo thấy mẹ dịu dàng với chúng như thế, lại còn xoa đầu mình, cậu bé hơi xấu hổ nói: “Được ạ! Ăn bánh kem.”Cố Tri Ý thấy hai đứa bé đáng yêu, không nhịn được cuối cùng lại hôn lên gương mặt trắng noãn của chúng, hôn xong cũng không nhìn đến biểu cảm của hai đứa, trong lòng cô vui