Vương Thúy Nga càng nghĩ càng tức, đợi đến khi hai đứa con trai tan ca trở về, bà ta liền dẫn theo chúng đi đến nhà họ Mộc.
Bà ta vừa về nhà thì gặp Hai mặt rỗ, gã đến nhà bà ta quậy ầm lên, rơi vào đường cùng, Vương Thúy Nga đành phải trả lại số tiền đã thu trước đó.Nghĩ đến số tiền kia, bà ta cảm thấy thịt cũng phát đau.
Đều tại con nha đầu chết tiệt kia, nếu nó chịu gả cho Hai mặt rỗ, số tiền kia đã là của bà ta rồi, con trai lớn của bà ta cũng có thể lấy được vợ.Mộc Ly đem thịt kho tàu và canh cá đặt lên bàn, mùi thơm tỏa ra bốn phía.Mộc Linh và Mộc Chính nhìn chằm chằm hai món ăn trên bàn, liên tục nuốt nước bọt.“Ăn đi”, Mộc Ly đưa bát đũa cho chúng.“Chị, chị ăn trước đi”, hai đứa nhỏ nhận lấy bát đũa rồi cùng hướng mắt về phía Mộc Ly.“Được”, Mộc Ly ngồi xuống, cầm đũa gắp một miếng thịt kho tàu cho vào miệng, mùi thơm lập tức lan ra khắp khoang miệng.Kiếp trước, ngoại trừ là một bậc thầy Hạnh Lâm (1), cô còn là một đầu bếp có kỹ năng cao siêu.
Trong Trung Y, ngoại trừ châm cứu, dược liệu, còn có thực liệu, vì lẽ đó, cô cũng cần hiểu rõ dược hiệu của các loại nguyên liệu nấu ăn thì mới có thể làm ra dược thiện có ích cho sức khỏe, phát huy được tác dụng thực bổ.(1) Bậc thầy Hạnh Lâm: dùng để chỉ những người có khả năng cao siêu trong lĩnh vực y tế.
Từ này xuất phát từ Đổng Phụng, một danh y người Phúc Kiến, sống vào cuối thời nhà Hán.Ví dụ như ngó sen, nó có giá trị dược liệu rất cao, rễ, lá, thân, hoa và quả đều là bảo vật, có tác dụng làm thuốc bồi bổ.
Dùng ngó sen chế thành phấn có thể hỗ trợ tiêu hóa, tiêu thực, khai vị thanh nhiệt, tẩm bổ, ngăn ngừa xuất huyết nội, nó còn là loại thức ăn thức ăn lỏng bổ dưỡng cho người thân thể suy nhược, nhiều bệnh.Ngó sen chứa hàm lượng Vitamin C và chất khoáng phong phú, có dược hiệu, có ích cho tim mạch, đẩy mạnh quá trình trao đổi chất, phòng ngừa tình trạng lão hóa, thô ráp da.Củ cải trắng có vị cay ngọt, tính mát, tiêu thực thuận khí, tỉnh