“Chị, chị về rồi”, Mộc Linh và Mộc Chính đang xem sách, tuy hai đứa nhóc không hiểu chữ viết trong sách, nhưng có thể hiểu được hình vẽ trong đó, cả hai đều cảm thấy rất thú vị.Mộc Ly đặt bánh ngọt lên bàn, rồi ngồi xuống cạnh hai đứa nhóc: “Hai em muốn học chữ không?”“Muốn”, Mộc Linh và Mộc Chính đồng thanh đáp.
Mỗi lần nhìn thấy mấy đứa trẻ trong thôn đi học, bọn chúng đều rất hâm mộ.“Đi lấy giấy bút ra đây, chị dạy cho hai đứa”, Mộc Ly cầm sách lên, lật trang thứ nhất.Mộc Chính nhanh chóng mang giấy bút đến, cậu nhìn Mộc Ly bằng ánh mắt chờ mong.“Muốn học chữ trước tiên phải học bính âm, hôm nay chị sẽ dạy cho các em ba bính âm”, Mộc Ly viết lên giấy các bính âm: “Hai em đọc theo chị, a, o, e”.“A, o, e”, Mộc Linh và Mộc Chính hào hứng đọc theo.Đêm dần sâu, toàn bộ thôn đều chìm vào yên tĩnh, thỉnh thoảng, có vài tiếng chó sủa vang lên đằng xa.Mộc Ly khép sách lại: “Hôm nay đến đây thôi, trời tối rồi, mai lại học tiếp”.“Được!”, Mộc Ly và Mộc Chính vui vẻ gật đầu.
Bọn chúng đã nhận biết được bính ấm rồi, sau này chúng cũng có thể học được chữ.Sáng hôm sau, Mộc Ly đi lên thị trấn.Chủ nhiệm Giang đã chờ đợi cô từ sớm, vừa thấy cô đến, ông liền mỉm cười nghênh đón: “Tiểu thần y, tôi có mua bánh bao cho cô”.Từ sáng đến giờ, anh ta vẫn luôn lo lắng, ngộ nhỡ hôm nay Mộc Ly không đến thì sao?Tối qua, về đến nhà, anh ta liền nói với vợ chuyện về Mộc Ly, vợ anh ta nói, bố của lãnh đạo chị ấy mắc phải bệnh lạ, đã tìm đến rất nhiều bác sĩ nhưng vẫn không tra ra được nguyên nhân, nếu y thuật của Mộc Ly thật sự tốt như vậy, có thể mời cô ấy đến xem thử.
Nếu chữa khỏi, chắc chắn lãnh đạo sẽ cảm kích cô ấy.“Cảm ơn!”, Mộc Ly nhận lấy bánh bao.
Sáng nay cô đã ăn điểm tâm, nhưng do đi bộ quá nhiều nên gần như đã tiêu hóa hết sạch.“Tiểu thần y, bố của lãnh đạo của vợ tôi mắc phải bệnh lạ, đã