Vương Mỹ Quyên thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, con vừa xuất viện, đúng là không thể làm bậy."Thực ra tối qua Vương Mỹ Quyên đã lắng nghe động tĩnh bên phòng con gái, đến nửa đêm cũng không nghe thấy gì thì rất yên tâm.Nhưng trai đơn gái chiếc chung một phòng, Tiểu Từ còn là lúc tuổi trẻ nhiệt huyết, cường tráng.
Dù không làm chuyện đó thật thì cũng nên hôn rồi chứ."Nếu như Tiểu Từ thật sự muốn...!thì...!dùng tay làm cho nó...""Mẹ!!!"Triệu Gia Lệ thẹn quá hóa giận quát to một tiếng.Đừng nói Từ Thiên Thành không muốn, dù anh ta muốn thì cô cũng không để cho năm ngón tay quý báu của mình bị vấy bẩn.Mười ngón tay nhỏ ngọc ngà này của mình không phải để dùng làm loại chuyện hèn mọn đó.Vương Mỹ Quyền giật nảy mình:"Kêu to như thế làm gì.
Con nhỏ thối, mẹ không phải vì muốn tốt cho con sao! Vừa có thể thỏa mãn Tiểu Từ để bồi dưỡng tình cảm, lại không làm tổn thương con.
Con chỉ cần đưa tay là nó biết rồi, đàn ông đều hiểu..."Triệu Gia Lệ bịt tai lại, không nghe ko nghe, không nghe tên khốn tụng kinh."Mẹ đừng nói nữa, mau đi ăn sáng thôi!""Xấu hổ cái gì, cùng nhau ngủ một cái chăn thì sớm muộn chuyện đó cũng xảy ra.
Trốn được mùng một không trốn được mười lăm.""..."Đây mà là lời một người mẹ có thể nói ra sao!!!...Nghe mẹ ruột nói những lời mang đầy hàm ý, lúc ăn cơm Triệu Gia Lệ đều cúi đầu không dám nhìn ai.May mắn thay tất cả mọi người phải đi làm việc nên