Triệu Gia Lệ xuyên không vào người cô ấy, trong lòng cảm thấy có chút phức tạp.
Con gái thập niên 70 lấy chồng thật sự quá sớm, mới tròn 18 tuổi đã đi đăng ký kết hôn rồi, nếu là ở thế kỷ 21, vẫn còn chưa tới tuổi kết hôn, còn đang phải ở trường học tập tri thức đấy!Nghĩ đến chuyện này, cô lại không khỏi đau lòng.
Để thi đỗ đại học ngoại ngữ, mỗi ngày cô đều thức khuya dậy sớm học hành, còn chưa được ăn cơm ở căng tin mấy bữa, đã bị một tên biế.n thái đâm chết, cũng may ông trời thương tình để cô xuyên không đến đây.
Tuy rằng thập niên 70 vật tư thiếu thốn, mức độ sống của người dân thấp, cơ thể này còn mắc bệnh tim, nhưng có thể sống dù sao cũng tốt hơn là chết.
Chỉ cần cắn răng sống qua thời kỳ này, trình độ y tế được nâng cao là cô có thể phẫu thuật.
Nếu như qua thời gian dài như vậy vẫn không được thì ra nước ngoài phẫu thuật, dù sao cô cũng không dễ dàng chết đi.
"Mẹ ơi, anh rể họ đến rồi.
" Trịnh Văn Kiệt mắt tinh nhìn thấy người tới thì chạy ra.
Từ Thiên Thành lấy một cái bánh bao lớn từ trong túi giấy dầu ra đưa cho cậu bé.
Hai mắt Trịnh Văn Kiệt sáng lên, vội vàng đưa tay nhận lấy bánh bao, cắn một cái, nhồm nhoàm nói:"Cảm ơn anh rể.
"Vương Mỹ Lan vừa rồi còn đang nói xấu con rể của chị cả, lúc này ăn bánh