“Đủ đủ.
” Triệu Gia Lệ ngắt lời anh hai: “Ông chồng này của em ấy, cái khác thì bình thường, chứ tiền thì nhiều lắm.
”“Đó là tiền của anh ta.
”“Hử, cái gì của anh ấy và của em.
Chúng em đã kết hôn, cái gì của anh ấy là của em.
”Thấy em gái với dáng vẻ đương nhiên không giống như là chịu ấm ức gì, Triệu Quốc Đống yên tâm, lấy ra một hộp kem dưỡng da đưa cho cô: “Đây là quà cưới của chị dâu tặng cho em.
”“Chị dâu tốt quá!!!”Thời đại này kem dưỡng da không rẻ, gia đình cô tuy điều kiện không tệ, nhưng cũng chỉ dùng dầu ngao rẻ tiền thôi.
Khi mới tới thế giới này, cô đã sử dụng một lần, dưỡng ẩm tốt đấy, nhưng rất nhờn, để lâu mà rất khó thấm, toàn bộ khuôn mặt đều bóng nhẫy.
Dùng một lần là cô không muốn dùng lại lần hai, dù sao bên này là phía nam tương đối ẩm ướt.
Triệu Gia Lệ mỉm cười hạnh phúc cầm hộp kem dưỡng nhỏ, đôi mắt hạnh nhân sẫm màu của cô tạo thành một vầng trăng khuyết xinh đẹp, tỏa sáng rực rỡ.
“Em cũng định đi mua…”Vừa mới mở miệng, một bóng người đột nhiên xuất hiện đứng trước mặt cô.
Từ Thiên Thành cầm túi lớn túi nhỏ che người ra sau lưng mình, lạnh lùng nhìn người đàn ông đối diện.
Vừa rồi khi anh đang chật vật chen ra khỏi đám đông thì nhìn thấy hai người nói cười, trong lòng anh lập tức không vui, nhìn thấy gã đàn ông này lấy hộp kem dưỡng ra dụ dỗ vợ mình, anh càng tức giận hơn.
Một ít đồ