Cô không phải là người đặc biệt keo kiệt, nhưng hiện tại dáng cô thấp bé, thể chất yếu ớt, cho dù tập thể dục mỗi ngày nhưng cơ thể rất dễ bị mệt mỏi.
Hơn nữa do sự hạn chế của thời đại nên cô không được ăn những thứ giàu chất đạm như thịt, cá, trứng, sữa mỗi ngày, nhưng bắt buộc phải chăm sóc miệng và bụng để nuôi dưỡng cơ thể cho khỏe hơn.
Nhìn thân hình nhỏ nhắn cùng khuôn mặt trắng bệch gần như trong suốt của cô, trong lòng Từ Thiên Thành bắt đầu do dự.
Ngay khi bên kia thỏa hiệp, Triệu Gia Lệ được nước lấn tới, vui mừng hôn gió một cái: “Chụt chụt, anh là người tốt nhất! Tốt thứ ba trên thế giới.
”“! ”Không cần đoán cũng biết người thứ nhất và thứ hai là cha mẹ cô.
Về phần người thứ ba, sau khi bị đẩy ra làm vật cản đường, Từ Thiên Thành cảm thấy chỉ khi mình để cô tác oai tác quái thì mới cố cho vị trí thứ ba để lấy lệ với mình mà thôi.
Chỉ là, ‘chụt chụt’ kia là ý gì?Anh cảm thấy hơi! Quá thân mật rồi.
Khi anh đang chìm trong suy nghĩ, Triệu Gia Lệ cất hộp sữa mạch nha quý giá vào chiếc tủ nhỏ của mình như một con chuột hamster nhỏ giấu thức ăn, rồi khóa lại.
Trên tay cô còn hai viên kẹo bơ cứng, cô mở lớp giấy gói ra ăn một viên.
Nhân lúc người đàn ông này không để ý, cô nhét viên còn lại vào miệng anh.
Hương vị ngọt ngào của sữa nháy mắt thấm vào giữa môi và răng, khiến Từ Thiên Thành sửng sốt.
“Đúng là ngon ghê!”Vị