Nói không chừng có quan hệ với người trong xe Jeep kia.
Ở sau mọi người, Kiều Mãn Nguyệt liếc nhìn mặt trời, lại vươn người một chút, ngay sau đó nhảy từ trên máy cày xuống.
"Hai đứa cũng đi xuống đi, chúng ta nên đi rồi.
"Mãn Ý nghe lời leo xuống từ trên xe.
Vốn dĩ bác gái Kiều còn muốn tham gia náo nghiệt, nghe vậy lập tức không vươn cổ ra nhìn, nhanh chóng xuống xe, cầm hai cái túi hành lý lớn nhất kia.
Còn về người trong thị trấn đến?Có quan hệ gì với bọn họ? Trời sập xuống cũng có Đại đội trưởng gánh.
Vì vậy bốn người Kiều Mãn Nguyệt xách bao lớn bao nhỏ đi lên con đường lớn, mọi người nhìn về phía trước, chẳng qua cũng không chú ý đến các cô, mà là nhìn chằm chằm vào chiếc xe Jeep kia.
Mắt thấy xe Jeep ngày càng gần, tốc độ xe cũng từ từ chậm lại, bác gái Trần và đám người Kiều Quế Lan đều nở nụ cười thật tươi, nhìn chằm chằm vào chiếc xe.
Rất nhanh, xe jeep đã dừng lại, dừng bên cạnh Kiều Mãn Nguyệt.
Mọi người sững sốt một chút, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, đã thấy được bác gái Kiều vô cùng vui mừng gọi một tiếng: "Tiểu Cố!?"Mọi người: ???---Mọi người đứng ở cửa thôn, trong tay ai cũng cầm hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, vẻ mặt phức tạp nhìn xe Jeep rời đi.
Trong đó sắc mặt của bác gái Trần vô cùng khó coi, vốn dĩ cho là xe Jeep là đến từ thị trấn, phỏng vấn chiến sĩ thi đua là bà ta, không nghĩ đến trong xe là đối tượng của Kiều Mãn Nguyệt.
Càng không nghĩ đến là, đối tượng của Kiều Mãn Nguyệt không phải là người có tuổi tác lớn giống như cha của Kiều Mãn Nguyệt, hoặc là thân thể tàn tạt, bộ dạng xấu xí không thể gặp người.
Trái lại tướng mạo của người ta rất đoan