Đều trong cùng một cái thôn, chuyện nhà họ Chu sao Thẩm Húc có thể không biết? Mọi người đều nói, nhà họ Chu đụng chạm Thái Tuế, nhận định Hướng Quế Liên thật sự đắc tội với ông trời.
Nhưng Thẩm Húc biết không hề có chuyện này, Trời giáng tai họa bất ngờ là do hắn giở trò quỷ, chuyện tiêu chảy chắc là do Chu Song Oanh.Trong sách viết, vị nữ chủ này từng làm như vậy.
Đối với chuyện ấy Thẩm Húc không đưa ra đánh giá.
Nếu đổi lại là hắn, hắn cảm thấy nữ chủ nên dao sắc chặt đay rối, sớm ngày thoát khỏi nhà họ Chu còn hơn, mất chút lợi ích thì thế nào? Không phân gia thì phải chịu cảnh hỗn loạn này thôi.
Huống chi cho dù chia đều công bằng công chính, với chút của cải của nhà họ Chu, có thể nhận được bao nhiêu chứ? Thời gian dây dưa với nhà họ Chu cũng đủ để kiếm về gấp mười gấp trăm lần rồi.Đáng tiếc, nữ chủ không nhìn thấu.Nhưng tất cả đều không có liên quan gì với Thẩm Húc, hắn đang cảnh giác, vốn dĩ cho rằng mấy ngày nay nhà họ Chu khám bệnh tốn không ít tiền, sẽ đến tìm hắn đòi, hắn đã nghĩ xong xuôi cách đối phó rồi, kết quả đến khi trồng vội gặt gấp kết thúc, nhà họ Chu vẫn không có động tĩnh gì.Dựa theo lệ thường, số lúa thu được ngoài một phần giữ lại, còn phải nộp lên trên.Năm nay đúng lúc các đại đội sản xuất được mùa, tới trạm giao lương thực trước cửa đã xếp một hàng dài.
Chu Đại Hải dẫn theo hai người phụ trách bên này, Thẩm Húc thì lái máy kéo đi trả lại cho công xã.Tài xế họ Ngô trước đây bị ôm đã khỏi hẳn tới đi làm lại.
Khi Thẩm Húc tới nơi, ông ta cũng đang có mặt, vừa vặn phụ trách kiểm tra thu hồi.Thẩm Húc đi theo sau ông ta, vừa xách đồ vừa tán gẫu: “Nhìn tay nghề của bác rất không tồi, rất quen thuộc xe cộ, học ở đâu vậy?”“Trước kia học trong bộ đội.”“Bác tài từng đi bộ đội à?”“Đi vài năm, sau đó chuyển nghề về quê quán, được phía trên sắp xếp cho làm việc ở công xã, trước đây làm trong văn phòng nhưng tôi chưa từng đi học đứng đắn ngày nào, những thứ bọn họ nói rất nhiều chuyện tôi đều không hiểu, chiếm vị trí cũng lãng phí.
Sau đó công xã bỏ tiền ra mua máy kéo, tôi lập tức xin chuyển sang cái nghề này.”Thẩm Húc cười: “Xem ra bác tài làm nghề này thoải mái hơn so với ngồi trong văn phòng nhỉ.”“Đương nhiên! Trước kia tôi chính là kẻ ăn không ngồi rỗi, bây giờ tốt xấu gì cũng có thể giúp đỡ làm chút việc!”Thẩm Húc phụ họa: “Việc này cũng không kém, hơn khối người chưa từng được sờ vào tay lái.
Huống chi còn có tiền lương từ công xã, đi xuống đại đội sản xuất còn được đại đội trợ cấp, dưỡng gia cũng tạm ổn.”Tài xế Ngô không đáp, đột nhiên kinh ngạc “A” một tiếng: “A, các cậu còn sửa lại giúp tôi à?”Chiếc máy kéo này vẫn luôn do ông ta phụ trách, tình hình trước đây thế nào ông ta là người hiểu rõ nhất, có vài vấn đề nhỏ không ảnh hưởng tới việc điều khiển, nhưng khi lái không được lưu loát lắm.
Vốn dĩ ông ta cũng định sửa lại một chút rồi, nào ngờ sau đó lại bị bệnh, chưa kịp sửa.Thẩm Húc híp mắt, nói: “Không phải vấn đề gì lớn, có thể sửa được nên tôi thuận tay sửa luôn.”Tài xế Ngô xoay người, kinh ngạc nhìn Thẩm Húc: “Cậu sửa à?”“Đúng vậy! Sao thế bác tài, có vấn đề gì sao?”“Không vấn đề gì, không ngờ cậu còn biết cả cái này! Nhóc con, năng lực không nhỏ.”Thẩm Húc mỉm cười không nói lời nào, thật ra loại lỗi nhỏ này, ở thế kỷ 21, phần lớn người hiểu xe đều có thể xử lý được.
Vì thời đại này hiếm xe, người biết lái xe còn ít, càng khỏi nói tới người biết sửa xe.
Bởi vậy, người vừa biết lái xe vừa biết sửa xe đúng là rất hiếm, như lông phượng sừng lân.Tài xế Ngô kiểm tra xong, ký vào giấy nghiệm thu, sau đó nói: “Tôi thấy lúc cậu lái tới đây, lái không tồi.
Kỹ thuật này của cậu, đủ để vào đội vận chuyển rồi.”“Vậy cũng phải có cơ hội mới được! Đeo ống