"Được!"Chu Ái Mai lập tức đồng ý:"Yến Đình ạ, cháu đi thăm Vân Quân rồi, thằng bé nhất định sẽ nhận ra cháu tốt như nào.
Cháu ấy à, chung quy vẫn là con dâu nhà họ Tăng nhà thím thôi.
"Nghe xong lời này, Tô Ngọc Đình yên tâm.
Tô Yến Đình vẫn không có đầu óc như vậy, trong lòng chắc chắn còn vương vấn Tăng Vân Quân, nên định đi thăm anh ta rồi ra sức níu kéo đây mà.
Với cái tính cách hay gây chuyện đó của chị ta, anh a Quân vốn là người có trách nhiệm chỉ chọn mình mà thôi.
Tô Yến Đình lại nói với vẻ không chút khách sáo:"Cháu đi thăm người ta, dù sao cũng phải có chút lợi lộc nào đó chứ nhỉ? Cháu cần làm một bộ đồ mới, phải ăn mặc thật xinh đẹp mới tới đó được.
"Chu Ái Mai cười nói: "Được, cháu cầm hai thếp vải này đi may quần áo đi, coi như thím tặng cháu.
"Tô Yến Đình nói tiếp: "Em gái Ngọc Đình của cháu cũng cần làm một bộ.
"Tô Ngọc Đình lắc đầu, tỏ ra thẹn thùng nói:"Anh a Quân gửi một bộ quân trang về cho em rồi, anh ấy bảo em mặc quân trang chắc chắn sẽ rất đẹp.
Tới lúc đó em sẽ mặc quân phục gặp anh ấy.
"Tô Yến Đình nói: "Được rồi, vậy chị sẽ làm hai bộ.
"Tự dưng hời thêm một bộ, ngu gì không lấy.
"Cháu phải làm hai bộ quần áo thật đẹp, tới lúc đó Tăng Vân Quân thấy cháu, sợ là nhìn chăm chăm không dời được mắt ấy chứ, đàn ông đều vậy cả mà.
"Tô Ngọc Đình thẹn thùng, Tô Yến Đình cũng vờ thẹn thùng cuốn lọn tóc mình.
Không phải giả làm bông hoa trắng khiến