Khi Tô Yến Đình nhìn thấy Tăng Vân Quân thì anh ta đang đứng ở cổng sân, anh ta hệt như một bức tường cao.
Anh ta là nam chính trong sách gốc, mặt mày anh ta sáng sủa ngay thẳng, có khí chất hiên ngang như anh hùng.
Thành thật mà nói, khoảnh khắc ba người họ đột nhiên xuất hiện khiến Tô Yến Đình không thể không nghĩ đến bộ ba anh em kết nghĩa trong một bộ tiểu thuyết võ hiệp nào đó.
Một người lỗ mãng, một người ngu ngốc, còn một người như chìm trong mê muội.
Cùng lúc đó trong đầu cô lại hiện lên một hình bóng của người khác, nét mặt sắc sảo, đôi mắt phượng lạnh lùng.
Nhìn chung anh giống như tướng quân nhỏ kiêu ngạo xuất thân từ danh gia vọng tộc, tự cao tự đại.
Là một người am hiểu về tạo hình bánh kem, Tô Yến Đình đã phác họa được những đường nét đơn giản tiêu biểu cho những người này trong nháy mắt.
Tô Yến Đình rất khâm phục bản thân vì vẫn có thể tưởng tượng phong phú như vậy trong tình huống như thế này.
Tô Yến Đình đi về phía Tăng Vân Quân.
Lúc này ráng chiều trải khắp chân trời, cô đi về hướng ánh tà dương của mặt trời lặn, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu trên người cô, tuy mặt cô không có biểu cảm gì, nhưng lại đẹp đến mức chấn động lòng người.
Tăng Vân Quân đột nhiên hiểu ra tại sao khi nhìn thấy cô lần đầu tiên, Trần Tấn Trung lại muốn cưới cô.
Trước đây anh ta không nhìn kỹ Tô Yến Đình ở khoảng cách gần như này,