Nhà mẹ đẻ của cô chưa bao giờ thiên vị như thế, anh trai cô có thì cô cũng sẽ có, đó mới là tư tưởng tiến bộ, tiếc là, cấp bậc giai cấp nhà mẹ đẻ cô không tốt, cần phải phê đấu (1), cha mẹ anh trai em trai cô vừa nhận được tin tức liền nghĩ ra mọi phương pháp có thể để đưa cô về đến vùng quê hẻo lánh, nào nghĩ đến cái thôn đấy xảy ra lũ lụt, cô chỉ có thể lên đường cùng đội ngũ tránh nạn đến nơi đây.
(1) Lột tả phần nào ý nghĩa của trò đê tiện nhân danh phê và tự phê của đảng cộng sản nhằm thanh trừng và loại trừ các “phần tử (bị chụp mũ là) phản động” thời cách mạng Văn hoá ở Trung Quốc.
Đời này của cô có lẽ cũng sẽ không gặp lại được cha mẹ và các anh trai em trai nữa rồi, chẳng qua là tư tưởng đãi ngộ của con trai và con gái phải giống nhau đã cắm rễ ăn sâu vào trong não của Mạnh Phỉ vững chắc khó có thể lung lay được, cô chính là xem thường chị dâu hai đấy.
Chú ba Diệp cũng không hiểu rốt cuộc con gái thì có gì không tốt, anh ta cả ngày trong thôn Đại Liễu Thụ chơi bời lêu lổng, nhà ai có chuyện gì anh ta cũng đều biết, đều nói sinh con trai hưởng phúc, anh ta vẫn chưa thực sự nhìn thấy bố cha thằng nào hưởng được phúc của thằng con trai đâu, căn bản nhà nào cũng có một đống chuyện dở dở ương ương.
Chú bà Diệp nói: “Chị dâu hai nhà anh là có bệnh.
”Nhưng nếu không phải có bệnh thì làm sao? Không có bệnh mà gả cho anh hai? Anh hai của anh ta tuy nhìn trong thành thật chất phác lại biết làm việc, nhưng lại là một đứa không có điều kiện gì để hiếu thuận cha mẹ, căn bản còn không quản được đến việc gia đình nhỏ của anh ấy còn có thể trụ được không.
Thôi thì trước khi kết hôn không lau sạch mắt mà nhìn cho kỹ, kết hôn xong rồi thì chỉ còn cách cam chịu mà sống qua ngày thôi, cô ta vẫn không vừa ý cái gì chứ, lời ra lời vào đều cảm thấy nhà hai bọn họ chịu uất ức, cha mẹ thiên vị anh và vợ anh là không đúng, nên thiên vị nhà bọn họ mới phải, bản thân chú ba Diệp cũng muốn cười rồi, dựa vào đâu?Anh mới là đứa con chảy trong mình huyết mạch của cha mẹ hai người, cha mẹ thiên vị anh, nguyện ý cho anh, cô ta tính là cái thứ gì chứ?“Không nói nữa, nói rồi lại tức, đi, chúng ta đi ăn cơm, em mà không ăn được thì đợi lát nữa anh vào bếp làm cho em bát súp trứng đánh.
”Hai vợ chồng liền một trước một sau ra ngoài, suy nghĩ đến việc bên ngoài lạnh, cho nên rốt