Sữa của con dê mẹ này rất nhiều, chú ba Diệp vắt một hồi được hơn nửa cái bình ngói con dê mẹ mới không kêu nữa, chú ba Diệp đối với vấn đề ăn uống rất là có nghiên cứu, biết đồ có mùi tanh như này xử lý như nào uống mới ngon, anh bưng sữa vào phòng bếp, ngoài ra tìm một cái hũ sạch đổ một nửa ra.
Cỏ khô bỏ vào cửa sổ bếp lò phòng bếp, lửa lớn bắt đầu chuyển thành lửa nhỏ, kẹo sữa thỏ trắng không nỡ ăn kia cũng bỏ vào nấu với nhau, tranh thủ vẫn chưa bị người phát hiện chú ba Diệp bưng hũ sữa về phòng.
“Nhanh nhanh, sữa dê tươi còn bỏ thêm một cục kẹo sữa thỏ trắng, nhân lúc còn nóng nhanh uống đi, hôm nay đổi khẩu vị cho em.
”Tim Mạnh Phỉ lập tức nhấc lên cao.
Cô không thèm quan tâm trứng gà cái gì nữa, thôn Đại Liễu Thụ nhà nhà người người đều nuôi năm sáu con gà, những con gà này đều là tài sản riêng của mỗi thôn dân, mất đi một hai con ngoài việc ra đường chửi mắng thì cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà sữa bò sữa dê trừ đội sản xuất bên kia thì không có nơi nào có thể làm ra những thứ này, trộm của nhà nước với trộm của người dân trong thôn mang tính chất không giống nhau.
Mạnh Phỉ là người từ trong thành phố tới biết nhà nước tuyệt đối không thể đắc tội, lúc đó mồ hôi lạnh cứ thế tuôn ra: “Anh nhanh chóng đem những thứ này trả lại cho đội sản xuất đi! Anh Diệp ơi là anh Diệp, sao anh gan lớn như vậy rồi hả? Hả?”Chú ba Diệp lúc đó biết cô hiểu lầm nên lập tức kể lại chuyện xảy ra hôm nay, nhưng rất biết điều không nói ra chuyện này có liên quan đến con gái nhà mình, suy cho cùng bây giờ là buổi sáng tai vách mạch rừng, vẫn là đợi đến buổi tối lúc nằm ở trong chăn nói thì an toàn hơn.
“Anh nói anh lên núi một chuyến kết quả nhặt được hai con dê núi một lớn một nhỏ?” Mạnh Phỉ trợn mắt há miệng làm sao cũng không tin được chuyện này, không chỉ mình cô mà ngay cả Diệp Ngư cũng không tin cô vậy mà có bản lãnh lớn như thế.
Tám phần là ông cha tùy tiện lấy cô ra nói dối.
Khẳng định là trộm ở đâu đó.
Mạnh Phỉ cũng biểu hiện không tin, không phải cô ấy không tín nhiệm chú ba Diệp, thực tế là chuyện này quá mức không thể tưởng tượng nổi rồi, mặc dù cô ấy biết chú ba Diệp trước giờ không nói dối mình nhưng ngộ nhỡ thì sao? Trộm đồ của nhà nước nếu như bị người phát hiện, làm không tốt thì có thể bị ngồi tù đấy.
“Không được, em phải đi xem thử.
”Chú ba Diệp cũng không tức giận, anh với Mạnh Phỉ chính là một đôi trời sinh, một ánh mắt đã hiểu đối phương đang nghĩ gì, biết cô ấy đây là vì muốn tốt cho ngôi nhà nhỏ của bọn họ, lập tức hầu hạ vợ thay quần áo, trong ngoài đều giúp cô mặc lên, vẫn không yên tâm nên cướp lấy Diệp Ngư trên tay cô đặt lên giường, đặt cái vò đựng sữa dê nóng vào trong tay cô.
“Ôm cho ấm người, con gái còn nhỏ lỡ bị đông lạnh thì không tốt nên trước đừng mang theo.
”Diệp Ngư: ! Được thôi.
Mạnh Phỉ với chú ba Diệp đi ra ngoài, Diệp Ngư chỉ có thể chớp mắt nhìn xà nhà, nhà mới