Lần trước khóc một trận dữ dội, chú ba Diệp và Mạnh Phỉ cuối cùng cũng hiểu sức mạnh của con gái mình, lần sau sẽ không dám để Diệp Ngư ở trong phòng một mình nữa, vừa nghĩ đến bọn họ xem mổ lợn rồi chia thịt lợn đem về nhà sao cũng phải mất cả buổi sáng, sợ rằng Diệp Ngư sẽ làm ồn thêm, hay cứ đem Diệp Ngư đến cùng xem mổ lợn.
Cả ngày ăn no rồi lại ngủ, ngủ chán rồi lại ăn, bình thường còn có thể uống một ngụm sữa dê ngọt bùi thay đổi khẩu vị, Diệp Ngư trông rất đẹp, cơ bản so với những đứa trẻ bình thường khác là rất đẹp.
Bây giờ thậm chí còn trắng hồng hơn, mọi người đều vô cùng yêu thích, hễ là người dân gặp qua Diệp Ngư thì không có ai là không khen cô.
“Ôi, đứa bé này thật xinh đẹp.
”“Còn phải nói sao, tôi chưa bao giờ nhìn thấy ai xinh đẹp như vậy, giống như búp bê trong bức tranh Tết vậy.
”Chỉ có ba người đàn ông từ nhỏ đến lớn bị chú ba Diệp đánh, luôn bị chú ba Diệp bắt nạt một cách tàn nhẫn, trong những lời khen ngợi còn mang một chút tự hào đắc ý.
Haizz ông chú ba Diệp này dù có giỏi thì làm sao? Không phải là chỉ sinh ra hai đứa con gái sao? Con gái là món hàng phải bù tiền vào, sớm muộn gì cũng phải gả đi cho nhà người ta làm trâu làm ngựa cho nhà người ta, vẫn là con trai tốt hơn, có sức lực khỏe làm việc, mỗi khi tết đến chia thịt chia lương thực theo đầu người thì đều được chia nhiều, khi đánh nhau thì nhiều con trai vẫn oai phong hơn ít con trai.
Chú ba Diệp gần đây chìm đắm chăm sóc vợ con, không thường xuyên gây ồn ào, những người đàn ông này thường không để ý đến chú ba Diệp rốt cuộc là người giỏi đến mức nào, thế mà những người dao động lại xem thường chú ba Diệp.
“Anh ba, đừng nản lòng, lần sau nhất định sẽ là con trai.
”“Anh ba, em nghe