Bà quay đầu lại gào giọng: “Vợ thằng cả, thằng hai ơi!”Tiếng hét này quả thực đến nửa thôn đều nghe thấy, nhức tai nhức óc.“Còn không vào làm việc, ở bên ngoài ấp trứng đúng không?”Đường Diệu biết tính mẹ chồng nên cũng không dám cãi lại, yên lặng đi rửa tay, tìm ghế rồi ngồi xuống.
Quả nhiên hai chị dâu lúc này vội vàng hạy vào, Chương Thải Hồng còn chưa vào sân đã bắt đầu vén tay áo: “Con đây con đây!”Vương Xảo: “Để con giúp chị dâu một tay.”Hai người vừa đi vào, ánh mắt đã dính chặt trên những món ngon đã được xử lí xong.
Tròng mắt hai cô chị dâu cũng sắp rơi xuống rồi, các cô biết tối nay sẽ được ăn ngon, nhưng tuyệt đối không ngờ sẽ nhiều như vậy.Hai mắt Vương Xảo dính chặt trên đồ ăn,một giây cũng không dời ra được!Chương Thải Hồng lại lắp bắp: “Này này này, những thứ này đều ăn hết trong tối nay sao?”Giọng nói của cô ấy cũng thay đổi, mang theo vẻ không dám tin.Chương Hà Hoa nhìn thướt qua hai chày gỗ, a một tiếng, vênh váo đắc ý nói: “Sao? Các cô ngại nhiều nên không muốn ăn hả?”Chương Thải Hồng lập tức nói: “Ăn ăn ăn!”Vương Xảo cũng điên cuồng gật đầu, đôi mắt căn bản không rời được khỏi mấy thứ kia.
Cô ấy không nói gì nữa, vội vàng bước lên, vèo vèo ôm lấy nguyên liệu chạy vào trong bếp, sợ muộn một bước Chương Hà Hoa sẽ cất đồ đi không cho ăn!Chương Hà Hoa trợn trắng mắt: “Xem đức hạnh kìa!”Đường Diệu: “Mẹ, con và anh A Thành lên núi còn hái được ít quả hạnh nên đưa tới cho mẹ một ít, mọi người đã chia nhau ăn cả rồi.”Quả này đã chín nên không để lâu được.
Đường Diệu cũng không phải người keo kiệt, cô đưa một phần ba tới đây.
Chương Hà Hoa bước vài ba bước, quả nhiên tìm thấy quả hạnh trong rổ.Vừa mở ra đã áng chừng 50 – 60 quả.Bà kinh ngạc nhìn về phía Đường Diệu, nói: “Sao nhiều thế?”Nhưng bà cũng không đợi nghe thấy câu trả lời của Đường Diệu.
trực tiếp ôm sọt vào trong phòng mình.Tiểu Báo lộc cộc thò lại gần, lấy lòng: “Bà nội, cháu muốn ăn…”Chương Hà Hoa: “Bây giờ