An Tri Hạ thoa một lớp dày kem chống đông, chỉ cởi áo khoác, sau đó lập tức chui vào trong chăn, lấy ra hai túi cao su đựng nước ấm, một cái để ở cánh tay, một cái để ở dưới chân.
Giường nóng đến thở ra hơi, cô thoải mái hà hơi rồi chìm vào giấc ngủ.
Không có sản phẩm điện tử làm bạn, nên mọi người đã quen với việc ngủ sớm dậy sớm.
Sau khi thức dậy, An Tri Hạ lôi kéo anh trai mình chạy quanh làng ba vòng, sau đó tập quyền anh vài lần rồi mới thở hổn hển phì phò trở về.
Lúc này nhóm thanh niên trí thức vừa dậy rửa mặt, Lưu Nhất Nguyệt nghe thấy âm thanh trong bếp, thò đầu ra hỏi: "Mấy đứa đang nấu cơm à, có cần chị giúp một tay không?"An Tri Hạ cau mày lắc đầu: "Chị Nhất Nguyệt, ở nhà em cũng có tay nghề rồi, không phiền chị đâu ạ.
""Vậy được.
" Lưu Nhất Nguyệt không kiên trì nữa, nhìn nồi cơm đang sôi, chị ấy đặt xửng hấp xuống hấp bốn cái bánh bao, giải thích: "Tần Đại Bằng, Đan Đằng là con trai không biết nấu cơm, lúc nào cũng ăn chung với ba người nhà chị.
Điều kiện gia đình của thanh niên trí thức Phí không tốt lắm, nên suốt thời gian qua đều tự nấu cơm ăn.
""Ba thanh niên trí thức ở nhóm thứ hai không biết nấu cơm, lại không quen ăn ngũ cốc thô nên đều kết nhóm ăn cơm ở nhà thím Quế đối diện.
"An Tri Thu trở về phòng lấy bát đũa và thức ăn, thấy năm người trong phòng đang ngồi quanh chiếc bếp nhỏ nấu mì, mì trắng, củ cải xanh bào sợi, tương đậu thơm nồng và thịt khô thái hạt lựu, mùi toả ra bốn phía làm bụng ai nấy cũng đói kêu lên òng ọc.
Mấy người hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói như thế nào, dù sao cũng là Kỳ Vân Lan nấu cơm chiêu đãi khách, tối hôm qua nữ thanh niên trí thức An còn làm loạn trong phòng, gây ồn ào không ít.
Ngược lại, Nhiếp Nghĩa Xương cười đùa nói: "Nhìn dáng vẻ biết nấu ăn của thanh niên trí thức Kỳ mà xem, nếu thật sự tay nghề không tệ thì chúng ta hãy kết nhóm ăn cơm với cô ấy, đỡ phải đi làm phiền người dân trong thôn, mọi người thấy có được không?"Trần Tư Khả trừng mắt lườm anh ấy một cái: "Cậu không làm được mà còn ôm thêm chuyện cho người khác à? Vân Lan đã có lòng tốt nấu đồ ăn ngon cho chúng ta rồi, sao