An Tri Hạ mím môi vừa cười vừa lắc đầu, cô còn chưa kịp trả lời, Trần Tư Khả đã đẩy cửa vào khẽ nói: "Cô ấy không thích món mì xào bảo bối của cậu đâu, bữa trưa người ta ăn cơm nóng thịt chiên đấy.
Cậu hào phóng cho người ta nếm thử, không biết người ta có tình nguyện cho cậu ăn chung không?"Phí Tranh giận tái mặt, há miệng ăn cháo, cũng không lên tiếng.
An Tri Hạ liếc nhìn Trần Tư Khả, cười lạnh nói: "Xấu xí.
""Cô nói cái gì? Xấu xí? Cô tự nhìn xem trong phòng chúng ta còn có ai xấu hơn cô sao? Mặt đỏ như mông khỉ, thế mà còn dám nói xấu người khác?" Trần Tư Khả xù lông nhảy tới trước mặt An Tri Hạ, mở miệng gào ầm lên.
Thực ra cô ta trông rất bình thường, không cao ráo, ngũ quan cũng không có gì nổi bật, uống nước nhiều nên dài thịt, ngoại trừ làn da trắng nõn ra thì chẳng có cái gì đạt tiêu chuẩn của một người xinh đẹp thanh tú, cùng lắm thì chỉ xứng đáng nhận được một lời khen đáng yêu.
Đây là điều cô ta quan tâm nhất, nếu có người để ý, có thể không tức phát điên sao? "Tôi xấu?" An Tri Hạ chậc chậc nói: "Xem ra thẩm mỹ của cô rất có vấn đề, ngoại trừ nứt da ra thì ngũ quan dáng vẻ nào của tôi không vừa ý người khác nào? Hừm, hay là tôi thấp hơn cô, béo hơn cô?""Cô, cô.
" Trần Tư Khả bị tức đến mức hai mắt đỏ ngầu: "Cô đang công kích cá nhân! Cô là một đồng chí xấu, vừa tới đây đã phá hủy sự đoàn kết của quần chúng, chúng tôi không hoan nghênh cô, cô đến từ đâu thì về đó đi!"An Tri Hạ tỏ ra hung ác định cắn vào ngón tay cô ta một cái, khiến đối phương sợ hãi vội rụt người lại, động tác trên tay cũng ung dung chậm rãi nói: "Cô chưa từng nghe qua một câu sao? Con người phải tự làm nhục mình rồi mới làm nhục người khác, tôi vừa mới nói xấu, là nói cái thái độ với biểu hiện khiêu khích của cô, chứ không phải nói vẻ ngoài cô xấu.
" "Đừng tưởng mình cao siêu mà thấy ai cũng thấp kém hơn một bậc.
Chúng tôi không ăn miếng nào của cô, cũng không nợ cô tiền, còn cần phải nhìn sắc mặt của cô để làm việc sao?""Còn nữa, chúng tôi được phân đến đâu là chỉ định của sở thanh niên trí thức ở kinh đô, cũng không phải chỉ vì một câu không chào đón của cô mà có thể sửa đổi được.
" "Cô có thời gian thì ra ngoài phụ