Thật ra trên đường đi Lưu Học Siêu đã nói rõ tình hình ở đây cho ông biết, nhưng khi nhìn thấy Mã Lai Tài nguy biện, ông không thể chịu được mà đi ngang qua sân khấu.Lão trưởng thôn nhìn thấy Từ thư ký đến đây, lập tức nhẹ nhõm thở dài, lại kể cho ngài ấy chuyện mấy ngày nay Mã Lai Tài gây rối, cùng với vụ việc chặn nước sông không cho nước chảy xuống thôn Hạ Hà.Sau khi Lưu trưởng thôn nói xong, Mã Lai Tài lập tức biện minh.“Thư ký, ngài cũng không thể nghe một mình ông ta nói được, không phải quốc gia chúng ta tuyên truyền mọi người cùng nhau làm giàu hay sao, tôi chỉ là muốn bọn họ giúp thôn chúng tôi một chút thì có làm sao đâu? Hơn nữa Hai thôn chúng tôi cũng thường xuyên qua lại với nhau, ngày thường càng không thiếu chuyện liên hông một nửa cô dâu bên thôn của họ đều đến từ thôn chúng tôi, nên hai thôn chúng tôi vốn dĩ là thông gia thân càng thêm thân.”“Lại nói đến chuyện con sông, thôn chúng tôi không hề cố ý chặn nước sông lại, mà là bởi vì gần đây chúng tôi cần rất nhiều nước để tưới hoa màu, nên mới phải làm như vậy, chúng tôi không hề nhằm vào bất cứ ai cả.”Từ Tranh Quang nghe xong Mã Lai Tài vô sỉ đem mọi chuyện đổi đen thay trắng, suýt chút nữa là cho ông ta một cái tát.“Ý của ông là nói thôn Hạ Hà có chuyện tốt gì cũng phải mang lên chia một phần cho thôn của ông đúng không? Chẳng lẽ trong tay tôi có hạng mục gì cũng phải đem tới cho ông! bất cứ hạng mục nào của thành phố Bắc Hà chúng ta cũng phải mang đến cho thôn của ông đúng không!”“Còn thông gia, nhà ai có thông gia như ông đúng thật là xui xẻo.”“Làm trưởng thôn, ông không nghĩ cách dẫn dắt thôn dân của mình làm giàu, mà chỉ nghĩ dựa dẫm vào người khác, vậy trưởng thôn như ông để làm gì? Dứt khoát đừng làm nữa!”“Ông còn nói mọi người cùng nhau làm giàu sao? Ông có chắc đó là những gì Quốc gia đã nói không? Hay là người giàu trước giúp đỡ người giàu sau! Ông thậm chí còn không nắm rõ chính sách quốc gia mà còn ở đây ăn nói bậy bạ!”Mã Lai Tài bị Thư Kí mắng tới nổi không thể ngẩng đầu lên nổi.“Lại nói xưởng thực phẩm và xưởng quần áo ở Thôn Hạ Hà, cũng là do cô Diệp Kiều đây có bản lĩnh, tương ớt mà cô ấy làm ra đã được đích thân thị trưởng khen ngợi, xưởng quần áo cũng là do Diệp Kiều đàm phán với người khác mới có thể xây dựng lên, nếu ông có bản lĩnh đó thì sao không đi nói đi, suốt ngày suy nghĩ vớ vẩn.”“Hơn nữa hai cái nhà máy này thì cần bao nhiêu người chứ? Thôn Hạ Hà bọn họ có thể tự mình bố trí, làm gì tới lượt ông!“Vậy......!Thì tôi......”Mã Lai Tài lập tức nhận ra, lần này Từ thư kí thực sự tức giận, trong lòng hoảng sợ tới mức không biết làm sao cho đúng.“Ông đừng làm loạn nữa, lát nữa hãy đi xoa dịu cảm xúc của mọi người.
Nếu không, lần sau công điểm của thôn ông sẽ là thôn cuối cùng được nêu tên!”Từ Tranh Quang tung ra đòn cuối cùng!Sau khi thu hoạch vụ mùa kết thúc, mỗi thôn dân đều phải đẩy lương thực đến công xã để nộp thuế, lúc bình thường đã phải xếp hàng hết cả một ngày trời.
Nếu lần sau thôn Thượng Hà bị xếp xuống vị trí cuối cùng, thôn dân sẽ phải đợi càng lâu, vừa mệt vừa đói, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ oán hận người làm trưởng thôn là ông ta.Mã Lai Tài cảm thấy thật thất bại, ông ta không thể làm gì được nữa.Thật ra lần này ông chỉ muốn uy hiếp Lưu Thiên Hà một chút thôi, khiến ông ta nhường ra một ít vị trí cho thôn Thượng Hà bọn họ, không nghĩ tới Lưu Thiên Hà làm việc không theo lẽ thường, trực tiếp mời thư kí công xã tới đây, thật độc ác!Rõ ràng là người nhà đánh nhau, cố tình còn muốn cáo trạng lên công đường!Mã Lai Tài tức chết rồi!Nhưng ông thật sự không còn cách nào khác, chỉ còn cách nghiến răng đồng ý yêu cầu của thư kí.Khi bốn người bọn họ rời khỏi ủy ban thôn, con sông dưới sự chủ trì của chủ nhiệm công xã đã được khơi thông.Thôn Hạ Hà giành được thắng lợi, mọi người vui mừng trở về thôn.Bọn họ đi rồi, Mã Lai Tài đứng tại chỗ lẩm bẩm lầu bầu.
“Chẳng lẽ thật sự không còn biện pháp nào khác sao?” Thôn bọn họ thật sự rất nghèo, cũng muốn kiếm tiền!Vì sao thôn của họ không có nổi một người tài giỏi a?!“Nhà máy thật sự là hạng mục do cô gái Diệp Kiều kia lên thành phố giành lấy được sao?”Tình cờ lúc đó có thôn dân Thượng Hà đi ngang qua trả lời câu hỏi của ông.“Trưởng Thôn, ông không biết sao, em gái của tôi đã gả qua thôn Hạ Hà, hiện tại em ấy đều đang dùng máy may để may quần áo đó.
Hơn nữa nghe nói mấy cái máy may đó không phải do thôn Hạ Hà bỏ tiền ra mua, mà là Diệp kiều tư mình bỏ tiền túi ra.”Mã Lai Tài kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, tức giận mắng.
“Tại sao anh không nói sớm!”Thôn dân gãi đầu: “Tôi nghĩ rằng ông đã biết rồi......”Mã Lai Tài do chân muốn đá anh ta, đối phương thấy vậy vội vàng bỏ chạy.Mã Lai Tài thở dài: “Nếu thôn Thượng Hà chúng ta có thể cưới được một tức phụ tài giỏi như vậy thì tuyệt biết mấy.”Sau khi giải quyết xong rắc rối ở thôn Thượng Hà, trưởng thôn mang Diệp Kiều đến gặp riêng Từ thư kí.Từ thư kí vui vẻ khích lệ vài câu, sau đó dẫn mọi người rời đi.Trước khi đi, thôn trưởng nhắc nhở Diệp Kiều chuẩn bị cho việc khai trương xưởng thực phẩm vào ngày mai.Diệp Kiều cười đồng ý.Xưởng thực phẩm ở thôn của cô cuối cùng