Cả đội thanh niên trí thức đều công nhận Trần Tiểu Liên là người tính tình tốt, vẻ ngoài thanh tú không nói, tính tình còn mềm mại, rất ít khi cãi cọ cùng người khác, chưa từng có bạo nộ giống như bây giờ.
Luận đơn đả độc đấu, gầy yếu như Trần Tiểu Liên tự nhiên không phải đối thủ của Triệu Nguyệt, nhưng có nhóm Lý Ngọc Phương can ngăn trợ giúp, làm Triệu Nguyệt lúc này không có sức lực, không rảnh tay để đánh lại.
Triệu Nguyệt liên tiếp bị quăng mấy cái cái tát, vẫn là bị Trần Tiểu Liên cô ta coi thường nhất đánh, a a kêu to vài tiếng, không biết lấy sức lực từ đâu, thoát khỏi tay mấy người đang can ngăn chạy ra.
“Trần Tiểu Liên, tao liều mạng với mày, hôm nay tao nhất định phải đánh chết cái đồ sửu bát quái như mày.
”Trần Tiểu Liên lau nước mắt, hai mắt độc ác nhìn Triệu Nguyệt: “Hôm nay nếu cô dám chạm vào tôi một chút, tôi lập tức đi công xã tố cáo cô cùng Nguyễn Chính Hạo, nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm, các người ở rừng cây nhỏ, ở ruộng bắp, cho rằng không ai thấy à”.
Dù sao cô ta đều thành như vậy, cũng không ngại kéo theo cái đệm lưng.
Nói xong, cầm quần áo đi phòng bếp đun nước tắm rửa.
Mọi người nhìn mặt Triệu Nguyệt trắng bệch, còn có cái gì không rõ.
Cố Phán đã sớm cảm giác được giữa Triệu Nguyệt cùng Nguyễn Chính Hạo có điểm không thích hợp, nhưng vẫn luôn không nghĩ đến phương diện kia, lúc này nghe thấy Trần Tiểu Liên nói, mới hiểu được là chuyện như thế nào.
Hai người này thời điểm nói người khác nghĩa chính từ nghiêm, hận không thể đem người ta dẫm nát trên đất, không xoay được người, kết quả chính mình làm chuyện xấu cũng không ít, thật là ác độc lại ích kỷ.
Trần Tiểu Liên đi đến phòng bếp ngồi chết lặng đun nước, nhìn chằm chằm ngọn lửa cháy lên bếp hồi lâu, mới sợ hãi khóc ra tiếng.
Sống mười mấy năm, trước nay cô đều cẩn thận chặt chẽ, trong bốn anh chị em trong nhà, Trần Tiểu Liên vĩnh viễn là người cần mẫn nhất hiểu chuyện nhất, việc gì trong nhà đều cướp làm không nói, thứ tốt đều là chờ mọi người phân xong rồi mới đến lượt, rất nhiều thời điểm đều là người bị cha mẹ bỏ qua.
Khả năng cha mẹ cũng đã quen việc cô hy sinh chịu thiệt, cho nên khi phía trên yêu cầu các thanh niên trí thức trong thành phải xuống nông thôn cắm đội, rõ ràng là tuổi của anh chị thích hợp hơn, cha mẹ lại không chút do dự mà báo tên cô lên.
Người nhẫn nhục chịu đựng đến nơi nào đều là đối tượng chịu người khi dễ, xuống nông thôn cắm đội cũng không thể thay đổi hiện trạng của Trần Tiểu Liên.
Đội thanh niên trí thức đại đa số người đều không tồi, nhưng cũng không đại biểu không có người tâm tư xấu xa, nam thanh niên trí thức như hổ rình mồi, nữ thanh niên trí thức xa lánh, đặc biệt là sự thù hận của Triệu Nguyệt.
Cũng không biết rốt cuộc nơi nào đắc tội Triệu Nguyệt, nữ nhân này cả ngày cùng cô âm dương quái khí, nơi chốn làm khó dễ, nói cô là hồ ly tinh câu dẫn nam nhân.
Hai người bọn họ ở trong ký túc xá thanh niên trí thức cãi nhau một trận, Triệu Nguyệt còn động thủ đánh người, khi đó trong ký túc xá không có ai, Trần Tiểu Liên khổ sở ủy khuất, sợ hãi bị Triệu Nguyệt khi dễ, tính toán đi ra ngoài trốn một lúc.
Trần Tiểu Liên luôn cho rằng chính mình chỉ cần nhịn một chút, không có gì là không qua được, cùng lắm thì về sau cách Triệu Nguyệt xa một chút là được.
Chờ khi cô điều chỉnh tốt tâm tình, tính toán trở về ký túc xá mới phát hiện trời đã tối rồi, chung quanh không có người, trong lòng bắt đầu nghĩ mà sợ, vội vàng hướng về phía ký túc xá