Cao Tố Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Tại sao lại phải lén lút như thế?”“Mẹ muốn gà chưa hầm xong mà đã bị Vương Thu Hương bê đi rồi à?”Cao Tố Lan bình thường có thể không so đo với bà ta nhưng hôm nay thì không được: “Vậy mẹ nghe lời con, đi rửa mặt đi, nhìn cái mặt bẩn thỉu của con kìa.”Trương Tiểu Phương cũng cảm thấy rất bẩn: “Chìa khóa ngăn tủ của con đâu? Con phải đi thay một bộ quần áo sạch sẽ.”Cao Tố Lan nở một nụ cười: “Coi như đã biết sạch sẽ rồi.”Trương Tiểu Phương trừng mắt.Cao Tố Lan lại cười lớn hơn nữa, lấy chìa khóa ra khỏi túi: “Sau này để Kiếm Bình giữ cho con.
Kiếm Bình à, Tiểu Phương thường xuyên vứt đồ bừa bãi, cháu phải lo lắng hơn rồi.”Phương Kiếm Bình: “Cháu biết.”So với chuyện này thì Phương Kiếm Bình càng muốn biết Trương Tiểu Phương đang có chủ ý xấu gì.Anh vừa rồi đã nhìn thấy, khi nói đến việc mời khách thì đôi mắt của cô xoay tròn, thật sự rất thông minh, không hề giống đồ ngốc chút nào.Trương Tiểu Phương không muốn nói cho anh biết --- Anh cùng với cha mẹ cô có suy nghĩ giống hệt nhau, chắc chắn sẽ không đồng ý cô làm như vậy. Vào phòng ngủ rồi mở ngăn tủ ra, bên trong tất cả đều là quần áo, một nửa vẫn còn là đồ mới.Cha của cô là bí thư chi bộ của thôn nhưng vẫn đang mặc quần áo có mụn vá --- Đúng là đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ.Khó trách ở trong sách thì cha cô vì cô mà ngay cả mặt già cũng không cần nữa.Mũi của Trương Tiểu Phương hơi cay, nhớ đến cha mẹ cô ở kiếp trước.
Cha mẹ của cô cũng thương yêu cô như vậy.“Tiểu Phương, tôi đang nói chuyện với cô đấy.”Trương Tiểu Phương thu hồi suy nghĩ, âm thầm thề nhất định phải thi đậu đại học, dẫn cha mẹ vào trong thành phố hưởng phúc.“Nói gì?” Trương Tiểu Phương xoay người cởi nút áo.Phương Kiếm Bình nói theo bản năng: “Tôi đang hỏi cô ----- Cô, cô đang làm cái gì vậy?”“Thay quần áo mà.” Trương Tiểu Phương liếc một ánh mắt sang, có ngốc không vậy? Ngay cả thay quần áo cũng không biết.Phương Kiếm Bình tức đến mức dậm chân: “Cô ---- ôi!” Nhìn đến cô đã cởi đến ngực rồi nên liền vội vàng xoay người nhìn sang chỗ khác ---- Vừa rồi mới nói cô thông minh, sao lại bắt đầu ngớ ngẩn rồi.Trương Tiểu Phương đảo mắt một vòng, tràn đầy ý cười: “Cũng không phải chưa nhìn qua mà.”“Cô ----” Phương Kiếm Bình nhớ đến một việc, là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng: “Tiểu Phương, chúng ta đăng ký kết hôn thì chính là vợ chồng chính thức rồi.
Về sau cô ----” Khẽ cắn môi, sau đó nói luôn một hơi: “Thân thể của cô