Vương Thu Hương ngay lập tức nói: “Không thể trách tôi, ai bảo anh ta nằm ở đấy.”Tổ trưởng Tôn thật phục những người trợn mắt nói dối này, “Nhanh chóng đem phạm nhân về.”Nhóm Công an đứng bên cạnh cũng sợ nên nhanh chóng dẫn anh ta lên xe.Vương Thu Hương không khỏi “phi” một tiếng, “Thật tiên nghi cho anh ta!”Trương Tiểu Phương gật đầu: “Đúng vậy!”Tổ trưởng Tôn thấy người đã lên xe liền yên tâm: “Còn dám nói? Có tin tôi cũng còng mấy người đem về đồn không?”Trương Tiểu Phương hỏi ngược lại: “Tôi làm gì sai sao?”Tổ trưởng Tôn nghẹn một hồi: “Cô còn hỏi cô làm gì sai sao?”Trương Tiểu Phương lại hỏi: “Có ai nhìn thấy không?”Tổ trưởng Tôn chỉ về phía mọi người: “Bọn họ đều nhìn thấy.”Trương Tiểu Phương cũng nhìn về phía mọi người: “Mọi người nhìn thấy gì sao?”Phương Kiếm Bình nhanh chóng tiến lên kéo cô một cái, ý bảo cô đừng nói nữa.Vương Thu Hương hừ lạnh một tiếng.Phương Kiếm Bình tim đập thình thịch đang muốn ngăn cô nói tiếp lại nghe được Vương Thu Hương lẩm bẩm nói: “Nhìn thấy gì sao? Nhìn thấy công an mấy người đánh phạm nhân.”Tạ Lan gật đầu: “Đúng vậy! Cản cũng không cản được, thật là mệt chết lão nương.”Phương Kiếm Bình nghẹn họng trân trối nhìn họ, sai lại không giống như anh ta nghĩ vậy.Trương Tiểu Phương hướng về phí Tổ trưởng Tôn nói: “Nghe thấy chưa? Sau này nếu gặp tôi phải hỏi cục trưởng của mấy người một chút, mấy người là công an hay thổ phỉ.
Công an gì mà một chút pháp luật cũng không hiểu.”Tổ trưởng Tôn cứng họng: “Cô--- Một cô gái nhỏ như cô sao lại nói năng lung tung như vậy hả?”“Tôi đã đánh người sao?” Trương Tiểu Phương hỏi.Mọi người đều lắc đầu, “Không có, tôi nói này Tổ trưởng Trương, dù cho Lưu Qúy Tân có đánh Đoạn Y Nhiên thì ông cũng không thể đánh anh ta như vậy được.
Nhìn xem Lưu Quý Tân bị ông đánh thành dạng gì rồi kìa.”“Đúng vậy, đúng vậy, đừng tưởng ông có còng tay thì chúng tôi sẽ sợ ông, không dám tìm cục trưởng của công tố cáo.”Tổ trưởng Tôn nhất thời có cảm giác có trăm cái miệng cũng không cãi lại được, ông ta nhịn không được nói với cha Trương: “Đội trưởng cũ, ông, người thôn các ông đều như vậy sao?”Cha Trương nói thầm, không chỉ có thôn chúng tôi, mà toàn bộ các thôn ở đây đều như vậy.Bình thường có xích mích ghét nhau như thế nào thì đến lúc đánh nhau sẽ đều nhất trí đối ngoại.Chú năm của Trương Tiểu Phương chú ý tới cách xưng hô của ông ta, nhịn không được hỏi: “Đội trưởng cũ là sao?”Cha Trương nói: “Tổ trưởng Tôn trước kia từng là lính dưới quyền của tôi, tôi là tiểu đội trưởng của ông ấy.
Chỉ là vài chục năm không gặp nên không nhận ra, lúc ông ấy gọi đội trưởng cũ tôi mới nhận ra.”Chú năm Trương nhịn không được nói: “Anh cả, lính dưới quyền anh thật không phải người tốt.”Thím năm Tạ Lan gật đầu