Thầy Trịnh gật đầu: “Nếu có chỗ nào không hiểu, sau giờ học em có thể tới văn phòng hỏi thầy.
” Lại nói với Trịnh Chí An: “Nếu Tạ Miêu đã khỏe lại thì em không cần phải thu bài tập toán giúp bạn ấy nữa.
”Bởi vì biết Tạ Miêu đạt điểm tối đa trong kì thi tuyển sinh vào cấp ba, ngày đầu tiên khai giảng, thầy Trịnh đã chỉ định cô làm cán bộ môn Toán.
Chẳng qua là hầu hết học sinh trong lớp đều không biết Tạ Miêu đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh vào cấp ba, lúc ấy còn có người thắc mắc liệu có phải cô đi cửa sau hay không.
Sau khi thầy Trịnh rời đi, Tạ Miêu xem lại thời khóa biểu rồi lấy sách Chính trị sẽ sử dụng cho tiết sau ra, bắt đầu chuẩn bị bài.
Không ngờ, chuông vào lớp vang lên, người vào lại là giáo viên dạy Vật lý của bọn họ.
Tạ Miêu hơi ngạc nhiên, hỏi Trịnh Chí An vừa về chỗ từ bên ngoài: “Tiết này không phải học Chính trị à? Sao lại là giáo viên Vật lý?”“Giáo viên Vật lý và Chính trị đổi giờ cho nhau, hôm qua học Chính trị rồi, cậu không biết à?”“Đổi giờ?”Tạ Miêu đúng là không biết.
Hôm qua trời mưa, Ngô Thục Cầm vội vàng đưa đồ cho cô rồi rời đi, cô chưa kịp nói cho Ngô Thục Cầm biết hôm nay cô sẽ đi học lại, tất nhiên cô cũng không biết tiết Vật lý hôm qua và tiết Chính trị hôm nay đổi chỗ cho nhau.
Tạ Miêu mở cặp sách ra, nhíu mày lại: “Trịnh Chí An, lát nữa cậu cho tớ xem chung sách Vật lý nhé, tớ không mang.
”Cô mang hết sách vở về nhà, nếu một lần mang đi toàn bộ thì quá nặng, vì vậy cô chỉ cầm đi theo thời khóa biểu hôm nay mà thôi.
Trịnh Chí An định nói không có vấn đề gì thì thầy Lý đã nện mạnh sách và giáo án ở trên bục giảng.
“Chuông vào lớp vang lên rồi mà không nghe thấy à? Còn nói chuyện riêng, lỗ tai không tốt hả?”Thầy Lý dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn quanh, đúng lúc nhìn về phía bọn họ, Trịnh Chí An lập tức ngậm miệng.
Thầy Lý giảng dạy tốt, có trách nhiệm với học sinh nhưng rất nóng tính, cậu cũng không dám chọc vào.
Thấy bọn họ thành thật, thầy Lý nghiêm mặt dạy dỗ: “Các em là học sinh tệ nhất mà tôi từng dạy, nhìn xem hôm qua các em nộp lên những thứ nhảm nhí gì thế? Đề đơn giản như vậy mà cũng không biết làm, các em đi học làm cái gì! … ”Cả lớp im như thóc, đợi ông mắng đủ rồi, Trịnh Chí An mới lấy sách vật lý ra rồi đẩy ra giữa bàn học của hai người.
“Cám ơn.
”Tạ Miêu yên