Bọn họ đang cãi nhau thì có một giọng nói nghiêm nghị đột nhiên vang lên ở cửa ra vào: “Các em đang làm cái gì thế? Không nghe thấy chuông vào học đã kêu rồi à?”Trong lớp học yên tĩnh, mọi người nhao nhao nhìn về phía phát ra giọng nói.Thầy Lý sa sầm mặt mày, đang cầm sách gõ mạnh vào trên cánh cửa, rõ ràng đang ở ranh giới bùng nổ.Quần chúng vây xem lập tức tan tác như chim muông, mấy người trong cuộc cũng cố nén tức giận trở về chỗ ngồi.Lúc này, thầy Lý mới nặng nề hừ một tiếng, bước lên bục giảng.“Ngày qua ngày không chịu khó học hành, chỉ toàn làm mấy việc vô dụng.
Các em xem lớp các em có mấy người thi được hơn 90 điểm hả? Còn có bao nhiêu người không đạt tiêu chuẩn hả? Phụ huynh tiêu tiền tạo điều kiện cho các em tới trường là để các em tới kiếm chuyện à….”Cuộc tranh cãi này bị thầy Lý cắt ngang nhưng sau khi tan học, các bạn học vẫn không thể không thảo luận.“Cậu thật sự nhìn thấy Tào Khiết đi vứt đồ ở đống rác à?” Bạn cùng bàn của Ngô Thục Cầm nhỏ giọng hỏi cô ấy.Nhắc tới việc này là Ngô Thục Cầm lại tức: “Tớ gạt người làm gì chứ? Tớ nói thật cũng không được à.”“Cũng không phải là không được.” Bạn cùng bàn nói: “Nhưng cậu không bắt được tận tay, bây giờ nói gì cũng đều vô dụng.
Chuyện này không có chứng cứ, không ai có thể nói rằng Tào Khiết thật sự đi vứt đồ, mà đồ bị vứt lại là bài thi của Tạ Miêu.”“Làm sao tớ biết cậu ta muốn đi vứt bài thi chứ? Nếu biết trước thì lúc đó tớ đã bắt tận tay cậu ta rồi.”Hứa Văn Lệ không thể nghe lọt tai suốt cả tiết học, sau giờ học, cô ấy liền muốn đi tìm Tào Khiết gây phiền phức, khó khăn lắm Tạ Miêu mới kéo cô ấy ra ngoài được.“Được rồi, không có chứng cứ thì tổng điểm của cậu ta cũng không cao hơn chị, điều này cũng đủ để ghê tởm chết cậu ta rồi.”Cô vỗ vỗ lưng cô em họ nhà mình: “Cứ chờ đi, xảy ra chuyện như vậy, cuối kì, các thầy cô chắc chắn sẽ không dám gọi học sinh đi giúp đỡ tính điểm nữa đâu.
Đến lúc đó là ngựa chết hay là lừa chết thì phải dùng năng lực để chứng mình rồi, sớm muộn gì cũng khiến bọn họ phải im miệng thôi.”“Nhưng cậu ta quá đáng quá!” Hứa Văn Lệ vẫn còn tức giận.“Vậy thì hãy để cậu ta dùng hai năm này để tận hưởng cảm giác cho dù cậu ta đã dùng hết mánh khóe nhưng vẫn bị bỏ lại càng ngày càng xa.”So với việc cãi nhau thì rõ ràng Tạ Miêu càng coi trọng kết quả học tập của mình hơn.Nhưng có một số người lại không nghĩ như vậy.“Em có chắc chắn rằng Tào Khiết đã vứt bài thi của Tạ Miêu đi không?”Cố Hàm Giang nhếch môi lên tạo