Dù cho lưu ban một năm, chưa chắc cô ta có thể thi đạt tiêu chuẩn, bây giờ? Hừ!Ngô Thục Cầm nhìn ánh mắt của bạn ngồi cùng bàn, phát hiện đối phương cũng là vẻ mặt khinh thường, khóe miệng còn treo nụ cười vui sướng khi người gặp họa nữa.
Tâm trạng của cô ta thật tốt, cô quay đầu lại, tính nhìn xem sắc mặt của Tạ Miêu đột nhiên bị chỉ đích danh, cô sẽ khủng hoảng thành dạng gì.
Nhưng không ngờ rằng Tạ Miêu chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, rồi sắc mặt như thường mà đứng lên, đi về phía bục giảng.
Ngô Thục Cầm sửng sốt, những bạn học khác cũng cảm thấy có hơi bất ngờ.
Không biết làm, thế mà không hề có một chút hoảng hốt nào, tố chất tâm lý của Tạ Miêu tốt tới vậy à?Lần trước cô bị thầy Lưu tịch thu vở, sao đầu lại cúi thấp tới mức không dám ngẩng lên nhìn người ta, còn khóc đến nỗi phấn trên mặt cũng nhòe đi mà?Đau lòng à? Bên trong vở kia có tiền bạc sao?Đang lúc mọi người cảm thấy khó hiểu, Tạ Miêu nhận phấn viết bảng trong tay thầy Chu, giơ tay lên viết chữ "bài giải" trên bảng đen.
Tiếp đó, cô vốn dịnh đứng ngây ngốc mà nhìn đề bài trên bục giảng hồi lâu, chờ tới lúc thầy Chu mất kiên nhẫn rồi đuổi cô xuống? Hay là nói thẳng mình không biết làm?Trong đầu các bạn học vốn tưởng tượng 108 loại phản ứng của cô, thế nhưng Tạ Miêu kia lại không chọn được cái nào.
Cô không dừng lại dù chỉ một giây mà bắt đầu viết viết viết các bước giải đề, dáng vẻ rất giống như trong lòng đã có dự tính trước hết rồi.
Tiểu Mập Mạp Vương Đại Lực nhịn không được mà quay đầu lại hỏi Lý Tịch Mai: "Cô ấy thật sự làm được sao?""Tớ biết đâu.
" Vẻ mặt cô bé học tra Lý Tịch Mai mờ mịt.
Anh mắt mấy học sinh nam phía sau sáng ngời, "Thật không hổ là nhân vật ngồi vững trong top ba, nhìn độ ổn định của nét bút này, xem đáp án chế xịn sò cỡ nào.
Nếu trước đây tớ có bản lĩnh như vậy thì bố tớ cũng không nghi ngờ hơn phân nữa bài thi của tớ là trống không, còn muốn đánh tớ.
"Những học sinh có thành tích tốt nhìn thấy từng bước giải đề của Tạ Miêu, vẻ mặt quả thực dần dần trở nên chăm chú.
Mạch suy nghĩ giải đề của Tạ Miêu hoàn toàn chính xác, thậm chí còn không dư thừa một bước nào cả, vốn không giống dáng vẻ không biết gì.
Tạ Miêu thật sự có thể giải bài này à?Lúc Tạ Miêu viết đáp án cuối cùng một cách ngay ngắn nắn nót trên bảng đen, nhóm người học dốt còn đỡ nhưng gần như nửa phòng học phía trước