Mọi việc xảy ra trong nháy mắt, khi Phó Linh phản ứng lại thì Tạ Miêu đã túm chặt Phùng Lệ Hoa một cách khó khăn.
Khi Đường Quyên hô lên một tiếng, Phó Linh đang muốn đi giúp Tạ Miêu đỡ người, kết quả là bị Đường Quyên mặt lạnh như sương đẩy một cái sang bên cạnh.
Đường Quyên lao vài bước xuống cầu thang, kéo Tạ Miêu ra để xem xét tình hình của Phùng Lệ Hoa: “Lệ Hoa, Lệ Hoa, cháu ngã ở đâu rồi?”Cô ta dùng lực quá lớn, suýt nữa đẩy cho Tạ Miêu ngã lảo đảo, còn may là Tạ Miêu kịp thời bám vào lan can của cầu thang.
Cánh tay đụng vào lan can hơi đau, Tạ Miêu mím chặt môi, nhưng vẫn quan tâm nhìn về phía Phùng Lệ Hoa trước.
Phùng Lệ Hoa nhắm nghiền hai mắt sắc mặt trắng bệch, hình như đã mất đi ý thức, Đường Quyên gọi một hồi lâu cũng không có phản ứng.
Quần trên đùi trên đầu gối của cô ấy bị cọ rách một mảng lớn, mơ hồ có vết máu chảy ra, cũng không biết thái dương đã đập vào đâu mà sưng lên thành một cục u to cỡ quả trứng gà.
Đường Quyên thấy vậy, lửa giận đang bùng cháy trong lồng ngực lại cháy mạnh hơn vài phần, người còn đang đỡ Phùng Lệ Hoa, hai mắt đã trừng lên giận dữ nhìn Tạ Miêu: “Còn nhỏ tuổi mà đã độc ác như vậy, Lệ Hoa đắc tội em ở đâu, em muốn đẩy nó xuống cầu thang à?”“Em không làm.
” Tạ Miêu không tránh không né nhìn thẳng lại: “Cậu ấy tự mình ngã xuống.
”“Em không làm? Vậy mắt tôi bị mù chắc?”Đường Quyên dùng đầu ngón tay chỉ vào Tạ Miêu, tức giận đến mức tay run lên: “Em có biết ngã từ trên cao như vậy xuống, có thể sẽ có tai nạn chết người hay không?”Tạ Miêu vẫn chỉ nói câu kia: “Em không đẩy cậu ấy, nếu em muốn đẩy cậu ấy, nhìn cậu ấy ngã xuống là được rồi, kéo cậu ấy làm gì?”Phó Linh cũng vội vàng la lên: “Cô ơi, Tạ Miêu thật sự không đẩy Phùng Lệ Hoa, cậu ấy đang cứu người mà.
Lúc ấy Phùng Lệ Hoa đi ở phía sau hai người bọn em, không biết tại sao lại đột nhiên ngã từ trên xuống dưới, Tạ Miêu phản ứng nhanh, kéo cậu ấy một cái, em có thể làm chứng!”“Tôi tận mắt nhìn thấy, em còn muốn ngụy biện cho em ấy à?”Đường Quyên không thèm để ý, liếc mắt nhìn Tạ Miêu một cái đầy hung ác, ôm Phùng Lệ Hoa lên rồi đi: “Em chờ bị nhà trường xử phạt đi.
”Không ngờ, Tạ Miêu lại thản nhiên đáp lại một câu lạnh lùng: “Em chờ, chỉ cần cô giáo có bản lĩnh nói trắng thành đen, nói vuông thành tròn.
”Tạ Miêu tới trung học số hai thành phố này mấy tháng, ngoan ngoãn, chăm chỉ, thành tích tốt, nhìn thế nào cũng đều là kiểu học sinh ngoan khiến thầy cô giáo yên tâm.
Đường Quyên không ngờ cô lại đột nhiên dùng giọng điệu trào phúng, sửng sốt một chút, lại cảm thấy dáng vẻ cô gái nhỏ đứng trên bậc thang nhìn mình có chút nhìn từ trên cao xuống.
Cô ta cảm thấy bực bội, đang muốn nói cái gì thì mấy bạn học lớp (9) cười nói đi tới đây, nhìn thấy tình huống bên này thì rõ ràng ngẩn người.
Đường Quyên nhìn thấy bọn họ, lập tức gọi một bạn