Da mặt của thiếu niên đều mỏng, tình huống giống như nhìn lén này bị người phát hiện, nếu là người bình thường thì đã sớm xấu hổ rồi.
Nhưng Vu Đắc Bảo thì không, cậu ta không chỉ nhìn lén, mà còn nhìn một cách quang minh chính đại.
Thấy Tạ Miêu nhìn lại đây, cậu ta dùng một tay đặt túi lên vai, thế mà nhướng mày cười cười với cô.
Tạ Miêu tự thấy không có gì liên quan tới đối phương, bị cười đến mức không thể hiểu được, nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của Triển Bằng ở khắp nơi.
Quả nhiên, Triển Bằng đứng ở chếch phía sau cô, đang nhíu mày nhìn Vu Đắc Bảo ở đằng kia.
Xem ra lại là oan gia cũ ngõ hẹp, chuẩn bị dùng ánh mắt để khiêu khích Triển Bằng trước khi thi.
Tạ Miêu không để ý tới nữa, thu lại tầm mắt nhỏ giọng nói chuyện với Phó Linh: “Trung học Dệt May tới rồi, tớ đoán chắc là các trường khác cũng ngồi xe xuất phát sớm như chúng ta, nghỉ một đêm rồi ngày mai bắt đầu thi luôn.
”Phản ứng của cô với việc này rất thờ ơ, thậm chí có thể nói là việc không liên quan tới mình.
Vu Đắc Bảo hơi kinh ngạc, không rõ đây là cô giả bộ quá giỏi hay là thật sự không phát hiện ra cậu ta đang nhìn cô.
Lúc này, các học sinh khác của trung học Dệt May cũng nhìn thấy đội ngũ của trung học số hai thành phố ở bên kia, truyền ra vài tiếng xì xào bàn tán.
“Lần này Triển Bằng thi Toán đứng thứ nhất toàn thành phố trong cuộc thi vòng loại, Vật lý cũng đứng thứ nhất toàn thành phố, không biết trận chung kết có thể đạt được thành tích gì.
”“Điểm của cậu ta rất cao, giành được giải nhất chắc là không thành vấn đề.
”“Không chắc đâu, cậu ta phải ôn tập hai môn, tớ thấy chưa chắc đã có thể thi tốt hơn Vu Đắc Bảo trong trận chung kết này.
Gần đây Vu Đắc Bảo học tập chăm chỉ, tớ đã quen cậu ấy từ hồi cấp hai rồi, cậu ấy vẫn luôn vừa chơi vừa học, đã khi nào bỏ ra nhiều công sức như vậy?”“Vậy cũng khó nói, cậu ta cũng học hai môn trong cuộc thi vòng loại nhưng vẫn đứng đầu hai môn đấy thôi, còn có Tạ Miêu trong trường bọn họ! ! ”Nhắc tới Tạ Miêu, lập tức có người nhìn xung quanh trung học số hai thành phố bên kia: “Rốt cuộc thì ai là Tạ Miêu đấy? Tớ nghe nói trong băng ghi âm mà lớp bồi dưỡng Tiếng Anh của trường chúng ta dùng có một đoạn do cậu ta ghi âm đấy, phát âm vô cùng chuẩn.
Cậu ta chuyển tới từ huyện xung quanh, thực sự giỏi như vậy hả?”Tin tức ở thời đại này không nhạy bén, một vài việc nhỏ cũng có thể trở thành tin tức để mọi người bàn tán xôn xao lúc rảnh rỗi.
Trong cái nhìn của mấy học sinh này, Tạ Miêu cũng đang học lớp 11 giống như bọn họ, vậy mà đã có thể làm băng ghi âm cho lớp bồi dưỡng, vậy tuyệt đối không trâu bò như cách bình thường.
Kiểu nhân vật trâu bò như vậy đang ở ngay bên cạnh mình, ai mà không hưng phấn, ai mà không tò mò, ai không muốn mở mang kiến thức một chút?Vu Đắc Bảo nghe thấy, cười khẽ hơi hất cằm lên về phía Tạ Miêu bên kia: “Chính là người có vẻ ngoài xinh đẹp nhất.
”Bạn học đang bàn tán không ngờ cậu