Biết sớm, biết sớm thì hắn đã không nói mấy lời bừa bãi cho sướng miệng rồi!Mẹ con nhà họ Tôn bị Vương Quý Chi vung vẩy lưỡi dao đuổi ra khỏi sân nhà họ Tạ, người đứng hóng chuyện cạnh đó lại chẳng có ai dám tiến lên khuyên can.Vương Quý Chi chua ngoa thế nào, cưng chiều cô cháu gái Tạ Miêu này ra sao, hàng xóm ai mà chẳng biết?Chòng ghẹo Tạ Miêu, đó chẳng phải là đốt đèn lồng trong nhà tranh...!tìm chết sao?Huống chi con trai thứ hai nhà họ Tạ là Tạ Vệ Dân còn là thư ký lữ đoàn của lữ đoàn Hà Đông bọn họ, việc phân công công việc trong lữ đoàn đều do ông ta quản lý, ai muốn đắc tội.Hai mẹ con nhà họ Tôn cứ thế bị đuổi ra đến nửa đường, mới chạy trối chết né tránh lưỡi dao của bà cụ.Tuy là như vậy, Vương Quý Chi vẫn đứng ở đó mắng mỏ nửa ngày mới xách dao phay quay về.Tối đó, ngoài Tạ Miêu ra, ba anh em Tạ Kiến Hoa cũng được nhiều hơn một muôi canh riêu tôm so với người khác.“Làm tốt lắm, về sau ai dám ức hiếp chị con, lập tức tẩn nó cho bà!” Vương Quý Chi khen ngợi mấy cậu cháu trai.Lưu Chiêu Đệ nghe thế, trong lòng hơi không vui.Đánh cái gì mà đánh? Lỡ như bị thương thì phải làm sao? Cái thằng Tôn Lôi hôm nay còn hơn Kiến Hoa nhà bà ta bốn tuổi.Bà ta đang định nói gì đó thì nhìn thấy cậu con trai nhà mình cười ngốc nghếch gật đầu lia lịa, đến ông chồng luôn nghiêm khắc cũng nhường lại phần canh riêu tôm của mình lại cho con trai, “Hôm nay biểu hiện không tồi, không đánh con nữa.”Lưu Chiêu Đệ: “...”Một con nhãi con mà thôi, có cần đến mức đấy không?...Năm bảy mươi mấy vẫn chưa có chế độ hai ngày nghỉ, thứ bảy trường học vẫn đi học bình thường.Buổi chiều tan học, Tạ Miêu mang theo bài tập cuối tuần vừa đi cùng mấy cậu em đến cửa thôn lại bất ngờ nhìn thấy Tôn Lôi.Có vẻ đối phương đã đứng chờ ở đó từ sớm, vừa nhìn thấy bọn họ liền bước qua.Anh em nhà họ Tạ lập tức kéo Tạ Miêu ra phía sau, “Anh lại muốn làm gì?”Tôn Lôi ngó lơ bọn họ, cúi đầu nói với Tạ Miêu: “Xin lỗi, tôi khốn nạn, tôi không phải là người, tôi không nên nói như vậy.” Nói xong liền vả bôm bốp vào miệng mình, rồi xoay người đi mất.Lần này không chỉ ba anh em mà Tạ Miêu cũng ngẩn ra, “Hắn bị sao vậy? Các em lại đi gây sự với hắn à?”“Đâu có đâu.”“Vậy sao đột nhiên hắn lại chạy đến xin lỗi chị?”“Em không biết.”Tạ Miêu cau mày, “Các em có cảm thấy vết thương trên mặt hắn ta còn nặng hơn hôm qua không?”Cô vừa nói thế, đám Tạ Kiến Hoa cũng