Một số người chú ý đến phản ứng hết sức dữ dội của Vương Phương, nhưng càng có nhiều người, vẫn còn chìm trong kinh ngạc do hai người đạt được hạng nhất toàn tỉnh mang tới.Trình độ giảng dạy của thành phố Vọng Sơn không phải là hàng đầu trong tỉnh, thậm chí là so với nhiều trường trung học trọng điểm trong thành phố.
Điều này chính là lý do khi nghe trong lớp có người đứng hạng tám, bọn họ liền vui vẻ như vậy.Thời điểm này nói với bọn họ, người ở chỗ bọn họ không chỉ đi thi hạng 8 toàn tỉnh, mà trong kì thi còn đứng đầu cả bốn môn, ai mà dám tin kia chứ? mấy học sinh hàng đầu của trường học số bốn của tỉnh và trường trung học phổ thông thuộc Đại học Sư phạm bộ chết cả rồi à?“Tạ Miêu? chính là người mà lần trước các cậu nhắc tới hả, cô bé trông xinh xắn đó sao? Đệt, Lúc thi vòng sơ tuyển không phải cô ta chỉ đạt 92 điểm thôi sao? Tại sao khi thi chung kết lại đứng hạng nhất toàn tỉnh? Đứng hạng nhất toàn tỉnh dễ thi như vậy hả? "“Đúng ha, cậu có nghe ngóng cô ta thi được bao nhiêu điểm không?”“Không có.” Bạn học đi về thông báo lắc đầu, “Thầy Giang không có nói.”Tất cả mọi người càng thêm tò mò.
Có thể thi đứng hạng nhất toàn tỉnh, rốt cuộc là đạt bao nhiêu điểm vậy?Lúc này, Vu Đức Bảo mở miệng nói, “Hạng nhất môn toán là Triển Bằng hay Tạ Miêu?”Mọi người liền phản ứng khi nghe câu đó.Đúng nha, mãi chú ý khâm phục điểm thi tiếng Anh đứng hạng nhất toàn tỉnh của Tạ Miêu, đều quên mất người đứng hạng nhất môn toán là ai.“Chắc là Triển Bằng á.” Có người đoán, “Lúc thi sơ khảo Tạ Miêu đứng hạng nhì toàn thành phố, hơn nữa, không phải cô ta đã lấy được cả hạng nhất môn tiếng Anh sao?”Ai biết được lời vừa nói ra, bạn học sinh đó liền trở lại nét mặt ngẩn ngơ trước đó, nhìn kỹ, vẫn có điều gì đó khó nói.“Sao thế? Lẽ nào không phải hai người bọn họ?” Vu Đức Bảo nhướng mày."Không phải." bạn học sinh đó lắc đầu, "Môn toán, môn toán cả Triển Bằng và Tạ Miêu đều đứng đồng hạng nhất toàn tỉnh.”“Cậu nói gì chứ!”Vương Phương còn đang trong trạng thái không thể tin được ngẩng đầu lên, hai mắt trừng to, sắc mặt không thể dùng từ khó coi để mà diễn tả.Lúc thất thố, giọng nói của cô ta có hơi sắc bén, khiến cho không ít bạn cùng lớp nghe thấy chú ý tới.Vương Phương hồi phục tinh thần, gương mặt run run đang định nói điều gì đó để che giấu quá khứ, một bạn nữ xinh đẹp trong lớp cười chế giễu, "Người ta một lúc nắm cả hai vị trí hạng nhất toàn tỉnh, xem ra có một số người sau nay có còn nói người khác nhìn xinh đẹp thì đều bao cỏ hay không.”Vương Phương không xinh đẹp, thứ duy nhất có được trong tay chính là thành tích học tập, cho nên luôn lấy thành tích ra để kiêu ngạo.
Bình thường cô ta xem thường không ít bạn nữ trong lớp, cảm thấy người kia ngoại trừ có gương mặt, trong đầu chỉ toàn chứa cỏ.Không ngờ có ngày cô ta lại bị người kia cười nhạo, tới một lời phản bác cũng không thốt ra nổi.Vương Phương vừa phẫn nộ