Còn chưa đến trường THPT thứ hai thành phố, Tạ Miêu đã nhìn thấy hai dải băng rôn đỏ vô cùng bắt mắt bên trên cổng trường từ phía xa xa.
“Nhiệt liệt chúc mừng bạn Tạ Miêu trường chúng ta vinh dự giành được hạng nhất môn toán và môn tiếng Anh trong Cuộc thi Kiến thức toàn quốc!.
”“Nhiệt liệt chúc mừng bạn Triển Bằng trường chúng ta vinh dự giành được hạng nhất môn toán và hạng hai vật lý trong Cuộc thi Kiến thức toàn quốc!”Hôm nay gió hơi lớn, hai dải băng rôn bị gió thổi bay phấp phới, thế nhưng chữ bên trên đó vẫn rõ ràng bắt mắt như vậy.
Tất nhiên đây không phải là lần đầu tiên tên của Tạ Miêu xuất hiện trên băng rôn như vậy, điều khiến cô ngạc nhiên chính là đội ngũ đón tiếp của nhà trường.
Nghiên Thục Phân, Thầy Cao, Vương Chấn Hưng, chủ nhiệm Thường…Đến cả Đường Quyên luôn bất mãn với cô cũng xuất hiện, lặng lẽ đứng sau cùng của nhóm người, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm.
Tạ Miêu thả chậm bước chân, loáng thoáng nghe được tiếng xì xào bàn luận của đám đông xung quanh bị thu hút đến gần đó.
“THPT thứ hai thành phố làm gì mà long trọng như thế? Có lãnh đạo cấp cao nào đến thị sát hả?”“Không biết, nhưng cô xem hai dải băng rôn trước cổng chưa?”“Tôi đâu có mù, dải băng rôn to đùng như vậy không thấy sao được?”“Thế cô nói xem Cuộc thi Kiến thức này này là cái gì? Sao lại treo cái băng rôn to tổ chảng thế chứ?”“Nhà tôi cũng chẳng có con học cấp ba, hỏi tôi tôi biết hỏi ai? Nhưng bất kể nó là gì nhưng đã là hạng nhất toàn quốc thì chắc chắn giỏi.
”Tạ Miêu nghe thế chỉ muốn kéo khóe miệng, khó khăn lắm mới giữ được vẻ mặt điềm tĩnh đi đến cổng trường.
“Em chào thầy cô…”Cô vừa mới mở miệng, chỉ huy dàn quân nhạc nhận được tín hiệu đã đưa baton* lên.
* Đũa nhạc trưởng, là một cây gậy ngắn hoặc bất cứ thứ gì có hình dạng như vậy, dùng dể chỉ huy dàn nhạc.
Những tiếng trông nhịp nhàng vang lên, nhanh chóng át đi giọng nói của cô, suýt chút nữa dọa cô giật cả mình.
Sắc mặt của đám đông xung quanh đã không thể dùng từ ngạc nhiên để hình dung nữa.
“Không phải đón lãnh đạo sao? Sao lại có hai em học sinh đến đây?”“Đúng rồi.
” Có một người vỗ đùi, “Có lẽ họ chính là hai người trên tấm băng rôn.
”Xoẹt xoẹt xoẹt, ánh nhìn của tất cả mọi người đổ dồn lên người của Tạ Miêu và Triển Bằng.
“Cô bé này chính là Tạ Miêu đó nhỉ? Ngoại hình xinh thật đấy.
”“Hạng nhất toán quốc môn toán và tiếng Anh, cô bé này lợi hại quá.
”Đối mặt với ánh nhìn nóng bỏng của đám đông xung quanh, Tạ Miêu và Triển Bằng chào hỏi vài thầy cô giáo trước tiên, tiếp đó được sắp xếp cầm giấy khen đi một vòng quanh sân.
Không những có đội trống kèn quân đội diễu hành chỉnh tề theo phía sau, mà còn có người cầm máy ảnh thi thoảng tìm góc để chụp ảnh.
Càng kinh khủng hơn nữa là, cô và Triển Bằng vừa trở về, nhà trường liền chuẩn bị tổ chức đại hội tuyên dương ngay và luôn, trên sân giờ đã chật kín người.
Bị hàng ngàn ánh mắt nhìn chằm chằm, Tạ Miêu bỗng cảm thấy có chút xấu hổ, bằng khen ôm trong lòng cũng trở nên thật nặng nề.
May thay chỉ đi một vòng thì cô và Triển Bằng đã được mời lên trên sân khấu để nhận lời tuyên dương và giải thưởng của nhà trường.
Lần này lại là hiệu trưởng đích thân trao giải, phần thưởng vẫn là một cây bút máy, nhưng là cây bút máy Parker nhập khẩu vô cùng đắt tiền.
Ngoài ra còn có một vị lãnh đạo đến từ Bộ giáo dục, cười tươi rói trao tiền thưởng mà thành phố tặng cho hai người.
Tiền thưởng được đựng trong phong thư bằng da trâu, Tạ Miêu có hai giải hạng nhất toàn quốc có được 400 tệ (~1,5 triệu); Triển Bằng có mọt giải hạng nhất toàn quốc, một giải hạng hai toàn quốc nhận được 200 tệ (~800k).
Vì mệnh giá lớn nhất của nhân dân tệ