Ngay lúc cô đang âm thầm nhớ ra con dao gọt vỏ vô cùng tiện lợi, có người đứng ở cổng nhà họ Tạ hỏi: “Đây là nhà của Thư ký Tạ đúng không?”Tạ Miêu nghe thấy tiếng gọi, nhìn thấy một người đàn ông trung niên hơi mập mạp, còn chưa nghĩ ra đó là ai, Vương Quý Chi đã cười gắn, “Không phải.
”“Không phải ?”Người đó rõ ràng sửng sốt, thế mà vẫn nhìn đông ngó tây, lại nhìn xung quanh một lần nữa.
Tạ Miêu không khỏi liếc nhìn bà nội nhà mình rồi hạ giọng nói: “Đây là ai ạ?”Ánh mắt Vương Quý Chi ngập tràn sự chế giễu, “Cậu của Kiến Hoa.
”Lưu Bảo Căn, con trai quý nhà họ Lưu?Người này nổi tiếng lười biếng, hình như cũng chưa từng đi đến nhà họ Tạ lần nào, chả trách bị bà cụ chỉ nói một câu cũng lừa gạt rời đi.
Tuy nhiên vô sự bất đăng tam bảo điện* Tạ Miêu cảm thấy Lưu Bảo Căn chắc chắn phải có chuyện gì đó, một lúc nữa sẽ còn quay lại.
*Ý nói không có việc thì không đến gõ cửa Quả nhiên, cô vừa mới cạo xong hai củ khoai, Lưu Bảo Căn đã xuất hiện ngay trước cửa, “Bà gạt tôi!”Tạ Miêu và Vương Quý Chi mỗi người ngồi một chiếc ghế dài nhỏ, vẫn lo việc của từng người không thèm chú ý đến ông ta.
Trong phút chốc cảnh tượng đột nhiên trở nên xấu hổ, Lưu Bảo Căn có chút không vui nên gây sự ồn ào: “Tạ Vệ Quốc đâu, Tạ Vệ Quốc anh mau ra đây cho tôi!” Vương Quý Chi ném một củ khoai tây qua, "Cút! Ai cho cậu đến nhà tôi hả?”Lưu Bảo Căn không kịp né, bị ném trúng ngay bả vai, liền giơ chân lên, “Nếu không phải nhà các người không màng thân thích mà đem Đại Phong và mẹ Đại Phong bắt lại, bà, bà tưởng tôi thèm đến nhà bà à, Tạ Vệ Quốc đâu? gọi ông ta nhanh chóng đi thả người ra!”Nhà họ Lưu không quan tâm đến chuyện này.
Cho dù Lưu Bảo Căn đến, cũng nên đến cầu xin nhà bọn họ rộng lòng tha thứ cho.
Ông ta ngang ngược như vậy, chẳng lẽ là ngại vợ và con trai ông ta chết chưa đủ nhanh sao? đừng nói là bị mẹ nuông chiều cho tới mức ngu người luôn chứ?Tạ Miêu không thể kiềm chế mà bật ra tiếng cười, Vương Quý Chi thì lông mày dựng thẳng cả lên, “Cút! không cút thì cũng bắt luôn cả cậu!”Lưu Bảo Căn nghẹn ngào một lúc, giọng nói không khỏi giảm nhỏ một chút, "Kiến Hoa là cháu trai lớn của nhà họ Tạ các người, các người bắt dì và anh họ của nó thi thấy được sao? bây giờ đi thả người, sau đó bảo tạ Vệ Quốc đón chị hai của tôi về, chuyện này sắp xếp như thế, nếu không, nếu không.
”“Nếu không thì sao?” Vương Quý Chi nhướng mày.
“Nếu không, tôi sẽ bảo