Tạ Kiến Hoa lựa chọn nhảy xuống cầm cặp sách giúp Tạ Miêu, nhân tiện chuyển chủ đề, “Chị đói chưa? Đói rồi thì chúng ta đi lấy nước ăn cơm thôi.
”Trong phòng thi, cho đến khi Tạ Miêu đã đi xa, cô giáo Lan vẫn còn tức giận thở phì phò.
“Loại học sinh gì vậy? Cô giáo quản bạn ấy là tốt cho bạn ấy, bạn ấy thì hay rồi, đã không cảm kích tí nào mà còn chọc tức lại giáo viên.
Tôi thật sự không ngờ nề nếp lớp 9 (3) của các cô các cậu lại kém như vậy, bình thường thầy Lưu của các cô cậu quản lý học sinh kiểu gì thế không biết?”Tự bà ta nghi ngờ người ta gian lận nhưng lại không tìm được bằng chứng, liên quan gì đến chuyện nề nếp lớp bọn họ? Liên quan gì đến thầy Lưu?Đám học sinh bên dưới đều âm thầm phản đối, ấn tượng đối với cô giáo Lan không dạy bọn họ càng xấu hơn.
Thậm chí có người còn trực tiếp nộp bài đi thẳng, chẳng muốn nhìn thấy khuôn mặt dì ghẻ của bà ta.
Cô giáo Lan lại nói thêm vài câu nữa, tâm trạng mới dần dần trở lại như bình thường.
Bà ta cúi đầu xếp lại bài thi đã thu, đang định làm nốt nửa trang còn lại vừa rồi mình chưa làm xong thì ánh mắt chợt khựng lại.
Đây là bài thi của ai thế? Sao lại làm đầy đủ như này, không giống học sinh dốt nộp bài sớm chút nào?Bà ta lật mặt sau của bài thi lại, phát hiện câu hỏi ăn điểm cuối cùng cũng đã làm hết, còn viết vô cùng nắn nót, khiến bà ta càng cảm thấy bất ngờ hơn.
Cô giáo Lan không nhịn được lấy tờ đề mình đang làm, đối chiếu đáp án với bài thi này.
Bài điền vào chỗ trống, đúng hết.
Bài chọn đáp án, đúng hết.
Ngay cả bài tính toán cũng! Bà ta không khỏi lấy làm lạ xem chỗ ghi tên họ lớp học trên đầu bài thi, muốn xem xem học sinh nào của lớp 9(3) lại làm bài tốt như vậy, ngay sau đó liền trợn tròn mắt không thể tin nổi.
Tạ Miêu, lớp 9 (3).
Chuyện này làm sao có thể!Vẻ mặt của cô giáo Lan quá khó coi, khiến cho các học sinh lớp 9/2 không dám nộp bài trước.
Khó khăn lắm mới nhịn đến khi tiếng chuông kết thúc giờ kiểm tra vang lên, sau khi cô giáo thu bài rồi đi mất, những học sinh còn lại trong lớp mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
“Chu cha mạ ôi kiểm tra xong rồi, kỳ thi lần này làm tớ ngột ngạt muốn chết, đến thở cũng không dám thở mạnh.
”“Cậu tính là gì? Tớ ngồi hàng đầu, hàng đầu đấy, đã thế còn ở giữa hàng đầu! Cậu không biết bản mặt của cô ở khoảng cách gần đáng sợ bao nhiêu đâu, tớ có cảm giác như cô ấy sẽ nhảy ra giết người bất cứ lúc nào ấy.
”“Khủng bố thật vậy luôn hả?”“Chứ sao,