Tạ Miêu đang xếp bằng trên giường, chìa đôi bàn tay có chút lạnh cóng xuống dưới tấm nệm nhỏ trên giường để sưởi ấm, khi nghe thế thì vô cùng chấn động.
Sách gốc có nhắc đến nam chính có em gái đâu, ít nhất trước lúc cô không đọc nữa thì vẫn chưa có nhắc đến.
Lẽ nào thế giới này khác với cuốn sách mà cô đã xem qua?Cũng không đúng, lần đầu tiên gặp nam nữ chính gặp mặt, nam chính cứ nhìn chằm chằm nữ chính, sau này bị người ta hỏi đến, anh đã từng nói nữ chính trông giống với em gái mình.
Chỉ có điều cô cũng giống như nhân vật hỏi nam chính vậy, đều cho rằng anh chỉ tìm cái cớ, chắc là anh yêu nữ chính ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi.
Trong lòng Tạ Miêu đang nghi ngờ không chắc chắn thì bà Ngô đã giải thích: “Đúng là nó có một đứa em gái, nhỏ hơn nó một tuổi, tên mụ là An An.
Chuyện là ban đầu hai đứa chúng nó bị tách ra gửi đi hai nơi, hiện giờ An An ở đâu bà cũng không biết.
”“Tại sao không nghe chị nói qua chuyện này trước kia?” Vương Quý Chi cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Bà Ngô: “Hàm Giang quá nhạy cảm, chị sợ nó nghe xong thì không chịu nổi, nên luôn không dám nhắc trước mặt nó.
Chuyện hôm nay em nghe rồi cứ làm như chưa từng nghe đi, ngàn lần đừng nói chuyện này ra ngoài, đặc biệt là đừng truyền đến tai nó.
”“Em biết.
” Vương Quý Chí gật đầu.
Tạ Miêu cũng gật đầu theo, nhưng trong lòng lại không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Thì ra Cố Hàm Giang có một người em gái tên là An An, thảo nào trong sách có một đoạn tình tiết, anh lỡ mồm gọi nữ chính là An An.
Thế nữ chính rốt cuộc có phải là người em gái kia của anh ta không?Lẽ nào…lẽ nào cuốn “Thời đại quân hôn: Vợ yêu ngọt ngào của thủ trưởng” không chỉ là văn quân hôn, mà còn là văn loạn luân?Khiếp! Tấn Giang* lành mạnh trong sạch như thế vẫn cho phép viết thể loại như này ư?*Tấn Giang là một trang web văn học nguyên tác đồng thời là một diễn đàn văn học lớn tại Trung Quốc, chiếm tới 80% thị trường sách điện tử của nữ giới Trung Quốc.
“221, 222, 223, 223.
5, 223.
6, 223.
7! ”Vương Quý Chi đóng cửa lại, cẩn thận đếm lại số tiền lẻ lần nữa, rồi đưa cho Tạ Miêu, “Miêu Miêu, con học giỏi, mau giúp bà đếm đi, xem có phải là 223,7 tệ không.
”Cứ đến cuối năm hằng năm, đó là lúc nhà họ Tạ vui vẻ nhất.
Vương Quý Chi nuôi bốn con lợn, trước khi đến tết thì hầu như mấy ngày sẽ giết một con, ba con bán cho bà con trong làng, còn một con để lại ăn.
Thường thì ở nông thôn sẽ mời người đến mổ heo, và đều sẽ không đưa tiền, mà sẽ nấu một nồi lớn gồm dưa cải, huyết heo, nội tạng