Không ngờ cô bé thi đậu một trường đại học tốt, nhưng lại đối xử với cô ta rất lạnh nhạt: “Tôi chỉ có cha chứ không có mẹ, bà đã bỏ rơi tôi nhiều năm như vậy, giờ còn về tìm để làm gì hả?”Vạn Chân Chân khóc lóc rồi ăn vạ, lại tố cáo con gái lên tòa án, cuối cùng mới nhận được tiền dưỡng lão không tình nguyện từ con gái.
Cuối đời, cô ta chết trên một chiếc giường nhỏ trong căn nhà thuê cũ nát.
Trong lòng không ngừng hận tất cả.
Ở đời này, cho dù là tình thân hay con cái cũng không có cái nào đáng tin bằng tiền!Mở mắt ra lần nữa, Vạn Chân Chân phát hiện mình đã trở về năm 1983.
Năm nay cô ta chỉ mới mười chín tuổi.
Tiền Tình ở cách vách cũng bằng tuổi cô ta.
Chu Hạo đã đến nhà họ Tiền để đính hôn, hiển nhiên là cô ta cũng không có cơ hội để phá hư tình cảm của hai người họ nữa.
Vạn Chân Chân đã tìm ra cách khác, cô ta từ chối cuộc hôn nhân mà cha mẹ chuẩn bị cho mình, lại tìm cách thu thập thông tin nội bộ của nhà máy sản xuất dầu số 2.
Cuối cùng chọn được Vương Hoa, người cũng làm công nhân trong đội bảo trì như Chu Hạo, chưa kể hắn còn được chia nhà cạnh nhà của Chu Hạo.
Vạn Chân Chân làm như vậy đều có lí do cả, bởi vì lúc cô ta trọng sinh đã nghe một giọng nói vang lên trong đầu.
Giọng nói ấy nói với cô ta là có thể chọn một người để trói buộc, trong tương lai, miễn là cuộc sống của đối phương khó khăn thì cô ta sẽ được thưởng tiền.
Vạn Chân Chân không chút do dự mà chọn Tiền Tình.
Kiếp trước Tiền Tình có tất cả, nào là sắc đẹp, tiền bạc, sự tôn trọng và yêu thương của chồng, danh tiếng tốt! Cô ta muốn tất cả những thứ này!Giọng nói trong đầu cũng đồng ý với cô ta.
Vạn Chân Chân tính kế để được gả vào nhà máy sản xuất dầu số 2 chỉ để khiến Tiền Tình gặp xui xẻo.
Miễn là cô gặp chuyện thì cô ta sẽ được thưởng tiền.
Hôm nay là ngày