Trần Tú Phương lôi kéo tay con gái, liếc mắt nhìn Mục Vệ Đông một cái.
“Mục Vệ Đông là thanh niên trí thức, các con không phải người cùng một đường.
”Lục Mãn nghe được lời này, kinh ngạc nhìn Trần Tú Phương, cô bây giờ vẫn còn nhỏ mà?Hơn nữa, cô đối với Mục Vệ Đông cũng không có tình ý gì, có phải mẹ cô đã suy nghĩ nhiều quá rồi hay không.
Đời này của cô cũng chưa nghĩ đến chuyện có muốn kết hôn hay không?Nếu là gặp được người khiến cô rung động, cô cũng không ngại kết hôn, sinh con.
Chẳng qua hiện tại, cô vẫn chưa muốn nghĩ đến chuyện kết hôn này.
“Được ạ.
”Lục Mãn nhắm mắt lại gật đầu, vốn dĩ cô cũng không thích Mục Vệ Đông, ngoài ra, chờ cô gầy đi, lúc ấy cô muốn tìm người đàn ông như nào chả được.
“Mẹ, con đi qua đưa cho Quý Tử Duệ một cái vòng tay.
”Cô vừa mới khắc xong chiếc vòng tay rồi, cô còn vẽ lên một cái trận bảo vệ nho nhỏ, cái trận pháp này chủ yếu là vì bảo vệ anh, trận bình an cũng có tác dụng như vậy, nhưng mà trận bảo vệ càng có thể bảo vệ anh tốt hơn.
“Đi đi.
”Nhìn thấy con gái nhà mình đối với Mục Vệ Đông không có bất kỳ ý gì khác, cô cũng không hề nói cái gì nữa, cho dù cô biết con gái nhà mình tất cả mọi mặt đều tốt, nhưng mà cô cũng biết, trong mắt nhiều người con gái nhà mình thật sự không đẹp.
“Anh Quý, đây là vòng tay của anh.
”Lục Mãn đi đến trước mặt hai người, rất nhiều thôn dân nhìn thấy động tác của Lục Mãn đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn.
Mắt Lục Mãn trợn trắng, Quý Tử Duệ nhìn thấy vậy lập tức trừng mắt nhìn Mục Vệ Đông một cái, nếu không phải tại anh ấy lúc nãy nói câu ấy thì làm sao sẽ có nhiều người để ý họ như vậy được.
“Cảm ơn.
”Quý Tử Duệ nhận lấy vòng