Nhất định là không chỉ kiếm được cái giá này, cả ngày sẽ kiếm được bao nhiêu? Một tháng thì được bao nhiêu?Còn có một quán khác cũng không ít người, đặc biệt là bán kem, nhộn nhịp gần như lúc nào cũng có người.
Mặc dù giá kem không cao, nhưng lãi ít lượng tiêu thụ cao, tính toán ra thì kiếm ăn được nhiều hơn so với bọn họ kiếm ăn trong đất.
Nma Bán Hạ cũng rõ ràng cái này do nguyên nhân người ở thành phố giàu có, nếu như ở thị trấn bọn họ nhất định không tốt như thế, trong huyện ngược lại còn đỡ hơn chút.
Bán Hạ rũ mí mắt, trong lòng có một suy nghĩ sơ lược.
Sau khi Khương Nham tan ca lại tới nhà nghỉ xem Bán Hạ và đứa nhỏ, còn mua trước vé tàu đưa tới cho Bán Hạ.
“Cô mang theo đứa nhỏ ngồi giường nằm cũng yên tĩnh hơn chút, có thể thoải mái nghỉ ngơi.
” Khương Nham đưa vé tàu cho Bán Hạ.
Bán Hạ do dự một hồi rồi vẫn nhận lấy, cô nhìn qua giá cả trên vé, bốn mươi sáu đồng ba, mặc dù trong lòng đau lòng giật giật nhưng vẫn định trả tiền vé cho người ta.
Khương Nham sớm biết suy nghĩ của cô, chờ tới lúc cô quay lưng lại lấy tiền thì lặng lẽ rời đi.
Tới lúc Bán Hạ đếm tiền xong xoay người lại, người đã đi từ lâu.
Bán Hạ cầm cục tiền thở dài, nghĩ rằng ngày mai nhất định phải trả cho người ta.
Con người đội trưởng Khương này không tệ, đáng tiếc là tính mạng hơi ngắn, nếu như trong sách anh ấy không chết, con trai mình cũng không có kết cục như vậy.
Bán Hạ lắc đầu, suy nghĩ cái này làm gì, đứa nhỏ trở về bên cạnh cô, điều nói trong sách nhất định cũng sẽ không xảy ra.
Sáng sớm hôm sau, sau khi Bán Hạ thu dọn xong, mang theo đứa nhỏ đi xuống tầng, cô vừa xuống dưới tầng thì nhìn thấy Khương Nham đứng ở cửa ra vào, còn có một chiếc xe đỗ bên cạnh.
Khương Nham đặc biệt mượn xe của đơn vị, đưa hai mẹ con Bán Hạ tới nhà ga.
Bán Hạ không khách sáo với anh ấy cái này, đi theo rồi lên xe, lúc đến nhà ga, Khương Nham xuống xe trước, Bán Hạ lợi dụng khoảng thời gian này, đặt tiền vé tàu đã chuẩn bị từ trước đặt lên chỗ tài xế.
Khương Nham giúp đỡ mở cửa xe, Bán Hạ ôm đứa bé xuống xe,Bọn họ tới ngay đúng lúc, đã bắt đầu