Cùng Vệ Mạnh Hỉ đoán trước được không sai biệt lắm máy chiếu phim đã sửa lại được, điện cũng thông, vì căn bản không có mất điện, bởi vì cô kêu Căn Hoa Vệ Hồng kéo công tắc.
Hai vợ chồng chân trước rời đi, phía sao liền có điện, mọi người lại tập trung vào chìn chằm chằm màn hình, đến phân đoạn Truyền Bảo ở cửa địa đạo đánh gục lính canh lẻn vào Cao gia trang, lúc này mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Bỗng nhiên một tiếng thét vang lên đánh gãy sự yên lặng của màn đêm “Vệ Mạnh Hỉ, cái tên tang môn tinh, phá của, xem ngươi làm chuyện tốt gì đây!”“Hơ~ thím làm gì mà giật cả mình”“Vệ Mạnh Hỉ cô ta là tang môn tinh, cô ta trộm sổ tiết kiệm trong nhà lấy đi hết tiền dưỡng lão rồi”.
Nhắc tới tiền, đầu tiên mọi người không quan tâm có thật không, ai cũng phản ứng hỏi “Bao nhiêu tiền?”“Hai cuốn sổ tiết kiệm tận 2000 đồng!” Nói ra lập tức ông Lục hung hăng trừng mắt nhìn bà Lục, nhà bọn họ có tiền chưa bao giờ ông đi nói với người ngoài.
Ông biết rõ ràng người việc này nếu gặp phải người không tốt sẽ xảy ra chuyện gì.
Trước kia trong thôn có một hộ địa chủ, bởi vì có người nhìn thấy ông ta rửa chân bằng chậu đồng nhưng người nọ lại bị ngộ nhận hành chậu vàng, vì thế cùng mấy chục tá điền đến nhà cướp sạch sẽ, còn dùng lửa thêu rụi tất cả.
Cho nên so với người khác thì ông không muốn tiền tài lộ ra ngoài, chẳng qua chỉ khiến tiểu nhân để ý, vẫn luôn che dấu tự bản thân thỏa