100 đồng này chỉ là lợi tức tạm thời, cái mà nhà họ Lục thiếu Vệ Mạnh Hỉ sẽ chậm rãi đòi lại.
Việc cần làm lúc này là làm thế nào đi tùy quặng ở mỏ than Kim Thủy, so với Thái Hoa Câu thì mỏ than Kim Thủy cô lại thập phần quen thuộc hơn.Đời trước rời đi nhà họ Lục, mẹ đẻ không chào đón, cũng không thể quay về nhà chồng trước, cuối cùng chỉ có thể mang theo bốn đứa nhỏ đi đến mỏ than Kim Thủy nơi Lục Quảng Toàn công tác để kiếm sống.Nhóm nhân viên tạp vụ lúc đó cô là quả phụ vợ Lục Quảng Toàn nên mỗi người giúp đỡ cô, người nhét 5 đồng, người thì nhé 7 đồng nguyên góp hỗ trợ.
Dựa vào tay nghề nấu ăn không tồi của mình cô đã mở tiệm cơm ở phụ cận mỏ than chuyên môn bán ít rượu cùng đồ nhắm, cố gắng duy trì cho đến khi bọn nhỏ đi học, tích góp được vài năm cô mới đủ vốn mở tiệm cơm tư nhân có tiếng đầu tiên ở huyện Hồng Tinh.Nhưng hiện tại cô không muốn sinh hoạt ở huyện Hồng Tinh, chỉ làm bà chủ có tiếng ở một chỗ này, bản thân cô vẫn muốn hướng đến mỏ than Kim Thủy, nơi đó thích hợp và đặc biệt có cảm tình với nơi đó.*****Hiệu suất làm việc của Lục Quảng Mai rất cao, hôm sau lúc Vệ Mạnh Hỉ đang làm cơm nắm thì Lục Quảng Mai đeo cặp sách đến.“Đây, sữa bột”.Vệ Mạnh Hỉ nhận lấy hai lon hộp sắp lớn, một vại tầm hai cân, ngoài hộp sữa bột còn có ghi một câu “dinh dưỡng cao”.
“Cám ơn cô tư, đây là mua chỗ nào vậy?”“Chị không cần quan tâm cái này, mau cho cháu em uống đi” Tiền bạc cô sẽ không nói ra, muốn thì cô sẽ tìm anh ba lấy lại.Lục Quảng Mai nhìn chung quanh phòng một vòng, nhà của nhà nước thấp hơn phòng ở bình thường mấy cm, chỉ có một cái cửa sổ, mấy ngày mai dự báo trời mưa nên nồi và bếp vốn dĩ để bên ngoài đều được đem hết vào nhà để một chỗ trông có vẻ ẩm ướt.Quảng Mai nhíu mày che lại cái mũi ghét bỏ nói: “Phân gia là chuyện tốt, là phụ nữ thì phải tự mình nắm giữ vận mệnh của bản thân, chị vì sao không chịu ở nhà, nơi đó một phần cũng là của anh ba, bọn họ ai cũng không có quyền đuổi chị đi”.Tuy rằng bề ngoài ghét bỏ nhưng về đạo nghĩa thì cô đứng về phía Vệ Mạnh Hỉ.Vệ Mạnh Hỉ cười trừ, không thể đem tính toán của mình nói ra hết với Lục Quảng Mai.
Lúc này đây không ai có thể ngăn cản được cô đi đến mỏ than Kim Thủy.Lục Quảng Mai rõ ràng