Không phải tám mươi phần trăm muốn vàng thì nó đã là vàng đâu!Không nói đến chuyện cô gái này có công phu sư tử ngoạm gì đó nhưng ông cháu nhà họ Vệ cũng không tiện lấy ra đưa cho người ta, kể cả có thể lấy ra được thì dựa vào cái gì mà bọn họ phải đưa cho cô ta?Dựa vào dáng người gầy gò xấu xí của cô ta sao? Hay là dựa vào kiểu vừa đến đã bày ra bộ mặt ghét bỏ nhưng lại không che giấu được sự tham lam của cô ta?Chỉ có cô ta không muốn thế sao, hầu hết người bình thường đều không muốn thế.
Đáng tiếc bản thân cô gái này không ý thức được điều này, ở trước mặt Vệ Thành và người cô họ thì rất kiêu ngạo như là cao hơn bọn họ một bậc, lúc nhìn người thì ánh mắt cũng hướng lên trời, lộ ra hai lỗ mũi.
Thái dương người cô họ co rút lại, suýt nữa trực tiếp nổi trận lôi đình mà đuổi cô ta cút đi.
Nhưng ngẫm lại đây là đang vì nể mặt cháu trai, tình huống của nhà chú họ đặc biệt, không tiện gây loạn nên bà ấy mới nhẫn nại đè xuống ý nghĩ muốn đánh bản mặt dày của cô gái kia.
“Chờ một chút, cô đừng nói đến những thứ đó vội, đầu tiên phải nói tại sao lần trước gặp cô với lần gặp này lại không giống nhau?”Đừng tưởng rằng bà ấy bị mù, lúc trước so với bây giờ, cô gái này rõ ràng lùn hơn và gầy hơn không ít.
Lúc này mới qua bao lâu, một ngày cũng không thể như này chứ?Con người đột nhiên thay đổi.
Cô gái kia dừng lại, bản thân mình không tự trả lời mà theo bản năng nhìn về phía bà mối.
Bà mối mệt mỏi, thầm nghĩ lúc này cô mới biết tìm đến tôi à, vừa rồi vào cửa cô còn tự mình làm chủ, chưa từng thấy người nào kiến thức hạn hẹp giống cô, thật sự không biết lý lẽ, nghe thấy vậy trên mặt bà ta dần nóng lên.
Nhưng mà ai bảo đây là công việc của mình chứ, bà ta lấy một phần quà tạ ơn không phải dễ dàng hơn sao.
Trong lòng bà mối tuy bất mãn nhưng trên mặt lại không để lộ ra chút nào, lập tức đứng trước, thay mặt cô gái cười nói: "Sao lại không giống nhau, không phải đều là một cái mũi với hai con mắt sao, trước đó bà thấy cô ta là lúc gió trời có hơi lạnh, trang phục mà cô gái nhỏ mặc có lớn hơn một chút, giày cũng cao hơn một chút mới nhìn không giống bây giờ.
"Nói như vậy cũng không sai, nhưng thực hư thế nào, chỉ cần có đầu óc ngẫm lại là sẽ hiểu.
Cô họ trừng mắt, không ngờ lúc trước người ta đưa người giả trang để lừa bà ấy.
Nhưng bà ta gạt người tốt xấu gì cũng nên gạt thêm một chút, chờ đến khi thuận lợi thành công thì hẵng vạch trần, kết quả thì sao?Khá lắm, hiện giờ tới cửa gặp nhau ngay cả người thay thế cũng không có mà cũng hiên