Cô mặc quần áo xong, vén rèm đi ra ngoài, nhìn thấy một gian phòng nhỏ chật chội chỉ có ba bốn mét.
Rõ ràng không gian vốn dĩ là ngăn cách từ căn phòng mười mét của cô mà ra, là thật sự rất nhỏ, bên trọng cùng để một cái tủ bàn cạnh cửa sổ, gần tường lại đặt một chiếc giường nhỏ, đối diện đầu giường là cửa phòng, mép giường để lại một chút khe hở để chân, chỗ ở cơ bản không có cái gì.
May mà ánh sáng trong này sáng sủa hơn ngoài kia, thông khí cũng tốt, thằng nhóc vẫn đang rất tự do, bây giờ vẫn ngủ rất ngon làm tổ trong chăn của mình.
Nhạc Hỷ liếc mắt một cái, mở cửa đi ra ngoài, phòng khách nhỏ không lớn lần lượt đặt ghế sô pha, bàn trà nhỏ, bồn rửa mặt, bộ bàn ghế và một chút đồ vật thường dùng, hai bên tường trái phải dán ảnh chủ tục và lịch treo tường vô cùng có đặc trưng thời đó, vân vân.
Thoạt nhìn tổng thể đầy ắp, nhưng được thu dọn rất sạch sẽ, một chút cũng không lộ ra lộn xộn.
Đây đều là công lao của mẹ kế Uông Hồng Anh, bà ấy là một người có năng lực quản lý nhà, bây giờ đang bận rộn trên chiếc bếp lò nhỏ ở cửa nhà mình, vừa chăm sóc Nhạc Thuận vừa giúp dọn đồ ăn lên bàn.
Theo động tác của hai người, cửa lớn được mở ra, ồn ào trong hành lang cùng với mùi cơm xông thẳng đến.
Nhạc Hỷ hít sâu một hơi, bước nhanh đến bên bồn rửa mặt, rửa mặt đánh răng bằng nước ấm qua đêm ở trong ấm nước, sau khi làm xong nhìn trái phải gương mặt có lông mày mỏng mắt hạnh ngọt ngào mềm mại bên trong gương, không nhịn được vui mừng mà vỗ vỗ, bôi lên một lớp kem bảo vệ da của mẹ kế.
Cô gái nhỏ mười tám tuổi, đều không cần chăm sóc thế nào, tràn đầy collagen, tuổi trẻ chính là tốt nhất.
Uông Hồng Anh bê bánh bao nóng hổi đi ngang qua, liếc nhìn con gái riêng đang làm đẹp, thuận miệng hỏi: “Em trai con đâu, tại sao không gọi nó dậy? Có phải vẫn đang ngủ không? Mấy giờ rồi, đợi lúc nữa còn phải đi học đó.
”Nhạc Hỷ cũng thuận miệng trả lời: “Trẻ nhỏ mà, đâu có không tham ngủ ạ, đồ ăn hôm nay thơm như vậy, không cần gọi, đợi lúc nữa thằng bé sẽ tự thèm thôi.
”Vừa mới nói xong, Nhạc Thuận bưng một bát cháo cuối cùng cũng đi vào, không nhịn được lộ ra một nụ cười với Uông Hồng Anh.
Nghe thấy lời của hai người, ông đặt bát xuống tự động đi đánh thức con trai, kết quả người vẫn chưa đi đến cửa phòng, quả nhiên con trai nhỏ giống như con gái nói, tự ngửi thấy mùi