Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Như thế nào, ban ngày ban mặt, cường mua cường bán? Chị, mau báo cảnh sát, để cảnh sát tới bắt người xấu, tôi lại không biết năm 85 mà vẫn còn côn đồ đấy.”Hai người em trai của bà chủ quán mì vừa nghe vậy, liền có chút sợ hãi.Bọn hắn nghe chị nói, tới hù dọa chút thôi, dù sao đối phương tới từ nông thôn, tốt nhất là chèn ép để cô ta không dám bày quán nữa.
Không nghĩ tới đối phương là một cục đá cứng.Nghiêm đánh năm 83 mới vừa kết thúc, khi đó phạm chút sai lầm nhỏ liền bị kéo đi bắn chết.
Hiện tại thình lình nghe được mấy chữ người xấu này đều run run.“Không phải…… Đừng hiểu lầm, chúng tôi chỉ tới hỏi một chút chuyện gì xảy ra.
Cũng không phải côn đồ.”“Đúng đúng.”Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Chúng tôi là hai cô gái yếu đuối, các anh là hai người đàn ông tiến hành uy hiếp tâm lý còn nói không phải dùng vũ lực thị uy sao.”Hai người đàn ông vừa nghe, liên tục nói: “Không có, chúng tôi chỉ đi ngang qua.” “Đúng rồi, tôi còn có việc, đi trước.”Hai người này cũng không dám ở đây lâu, bọn họ có đơn vị đứng đắn, nhỡ lãnh đạo đơn vị nghe tới chuyện này, thì chắc không giữ nổi công việc.Bà chủ quàn mì sắp tức điên.
Vốn tưởng rằng bản thân nắm chắc thắng lợi.
Không nghĩ tới 2 thằng em trai lại vô dụng như vậy, bị người ta nói mấy câu liền bị hù dọa.Lúc này người đi rồi, ưu thế của cô ta cũng biến mất, cô ta càng ngồi không yên: “Cô nói làm sao bây giờ?”Cô ta vì đấu với Thẩm Thanh Nguyệt, tốn hơn bốn mươi đồng mua đồ ăn chưng cơm, kết quả không bán được mấy phân, mấy thứ này không để lâu được.
Mang về nhà cũng hỏng.Cô ta càng nghĩ càng nghẹn khuất.
Cô thật vất vả ra tới một chuyến, không kiếm được tiền, ngược lại lỗ vốn lớn, sao chịu được.Thẩm Thanh Nguyệt vừa thấy chung quanh không ít người đều đang vây xem, cất cao giọng nói: “Tôi muốn hỏi một chút, mọi người bán không tốt, cũng tùy tiện đi tìm người khác ép mua sao?”Những người buôn bán khác ở đây nghe được lời này, cũng có chút hổ thẹn nói: “Chuyện đó khẳng định không thể.”Thẩm Thanh Nguyệt quay đầu nói với bà chủ quán mì đối diện: “Cô nghe một chút, tuổi của cô cũng không nhỏ, làm ra chuyện này cũng không biết xấu hổ.”Mặt bà chủ quán mì lúc hồng lúc trắng, nhưng vẫn nắm lấy quan điểm của bản thân không bỏ: “Vậy tôi làm sao bây giờ? 40 đồng tiền thì sao?”Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Đừng nói lỗ 40 đồng, cho dù lỗ 80 đồng cũng không liên quan tới người khác, lại không phải tôi bắt cô buôn bán.”Mặt bà chủ quán mì khó chịu, nhưng trước