Hứa Đào thấy ánh mắt mong muốn của bé nhìn thoáng qua bộ quần áo hình heo nhỏ.
Cô sờ thử qua thì chất lượng không tốt lắm nhưng phía trên có hình heo nhỏ hết sức đáng yêu nên hấp dẫn ánh mắt của bé.
“Bộ hình heo nhỏ rất nhiều bạn nhỏ thích, bán cũng rất chạy hàng” Chủ tiệm là người làm ăn nên cũng không khéo chú ý tới ánh mắt Tiểu Nam, tranh thủ cơ hội đẩy mạnh tiêu thụ.
Hứa Đào cầm bộ quần áo ôn nhu hỏi Tiểu Nam: “Tiểu Nam thích bộ này sao? Thích mẹ liền mua cho Tiểu Nam”.
Tiểu Nam nhìn bộ quần áo hết nửa ngày rối rắm gật đầu với Hứa Đào.
“Tiểu Nam phải tự mở miệng nói mẹ là thích hay không, không nói lời nào mẹ liền không mua cho” Tiểu Nam không thích nói chuyện, cô cũng không ép bé nhưng có quần áo hấp dẫn bé, cô tự nhiên là muốn bé mở cái miệng nhỏ này của bé nói chuyện.
Tiểu Nam nhìn bộ quần áo, duỗi tay nhỏ vuốt vuốt heo nhỏ in trên áo, sau đó hạ quyết tâm ngẩng đầu lên: “!.
.
Thích”.
Hứa Đào nghe bé nói, hài lòng sờ đầu nhỏ của bé, sau đó dứt khoát đem bộ heo nhỏ tính tiền chung.
“Của quý khách tổng ba bộ tổng cộng 16 đồng, quý khách mua nhiều có thể đưa 15 đồng là được”.
Bất luận thế nào thì người làm buôn bán phong cách cũng giống nhau, bán quần áo trẻ em là một chị trung niên, bên thị trường bán sỉ thái độ người bán hàng thập phần nhiệt tình hơn, hoàn toàn bất đồng với những người bán hàng trong cung tiêu xã.
“Cảm ơn” Hứa Đào không do dự liền thanh toán tiền“Quý khách mua nhiều nên được tặng một đôi xăng đan nhỏ, về sau thường xuyên tới ủng hộ nhé” chị bán hàng cười tủm tỉm gói lại đôi xăng đan nhỏChị bán hàng khai trương cửa hàng thời trang trẻ em được hai năm, có bán sỉ và lẻ, giống như Hứa Đào là thuộc dạng mua lẻ, mua cho Tiểu Nam ba bộ quần áo cũng là một khách hàng nhỏ, chị bán hàng là người phương bắc, Hứa Đào lại sảng khoái, tự nhiên cũng không keo kiệt tặng một đôi xăng đan nhỏ.
“Nhất định rồi” Hứa Đào cười đápHứa Đào cũng không có tư tưởng lãng phí ở cái niên đại này nhưng ba bộ quần áo mà mới mười mấy đồng, tiện nghi đến làm người ta không dám tin, dẫn tới