Hôm nay, Từ Thiên Hồng sẽ xuất viện, Từ Thiên Lam định không gọi cô ta tới.
Nhưng hôm qua, cô ta biết được thì nhất quyết đòi tới hỗ trợ.
Có điều, bây giờ cô ta mới tới thì mọi thứ đã được thu dọn hết rồi, hầu như chẳng giúp được việc gì.
Hai hôm nay đều là Từ Thiên Lam chăm sóc Từ Thiên Hồng.
Từ Thiên Tinh nói muốn đến hỗ trợ có lẽ chỉ xuất phát từ lời khách sáo, hai ngay nay đều không nhín thấy bóng dáng của cô ta.
Thực ra, Từ Thiên Tinh cũng định đến nhưng cứ nghĩ đến chuyện phải ngủ lại trong phòng bệnh thì cô ta lại không muốn đến nữa.
Vừa hay Từ Thiên Lam nói với cô ta không cần phải đến nên cô ta cũng khách sáo nói mấy câu.
Cô ta cũng muốn xuất hiện trước mặt Từ Thiên Lam nhiều hơn một chút, dù sao em Ba giờ đã phát tài, cô ta là chị gái của Từ Thiên Lam, không xuất hiện nhiều thì sau này làm sao mà được "thơm lây" chứ.
Chuyện gia đình của Từ Thiên Hồng, cô ta đã biết từ lâu rồi.
Chỉ có Từ Thiên Lam ít khi trở về thôn mới không biết tình hình cụ thể thôi.
Nhưng cô ta không muốn quản chuyện này, đây là việc riêng của nhà chị Cả, quản nhiều không tốt.
Hơn nữa, Từ Thiên Tinh quả thực không thích tính tình của chị Cả.
Ngay cả mắt nhìn cũng không tốt, cho nên mới lấy phải một tên lưu manh.
Hắn ta đánh vợ mình thành thói quen, có lần thứ nhất thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai.
Nếu để cho hắn nếm mùi ngon ngọt thì hắn sẽ càng ra tay mạnh hơn.
Cho nên nhất định không thể dung túng, lẽ ra ngay từ lần đầu tiên bị đánh Từ Thiên Hồng phải phản kháng lại, cho hắn biết lợi hại.
Nhưng chị ấy lại lựa chọn nhẫn nhịn, chịu đựng.
Kết quả mới biến thành cục diện như ngày hôm nay.
Đây cũng chính là lý do mà Từ Thiên Tinh khinh bỉ Từ Thiên Hồng.
Làm người thì không nên quá thiện lương, ngươi lui một bước thì hắn sẽ tiến thêm một bước, đạo lý đơn giản như vậy mà chị ấy cũng không hiểu.
Nếu chuyện này xảy ra với cô ta, Từ Thiên Tinh sẽ không đánh trả lại ngay lúc đó nhưng chờ khi tên khốn nạn kia ngủ, cô ta sẽ dùng gậy đánh cho hắn một trận nhớ đời mới thôi.
Cho nên, trong mắt của Từ Thiên Tinh, Từ Thiên Hồng không đáng để đồng tình.
Nhưng dù sao, Từ Thiên Hồng cũng là chị gái của cô ta, cho dù chán ghét cũng phải ra tay giúp một lần.
Có điều, nguyên nhân chính là do cô ta không muốn đắc tội với Từ Thiên Lam.
Hiện giờ, Từ Thiên Lam rất giàu có, nếu cô ta trực tiếp sấn tới thì với tính cách của Từ Thiên Lam, chắc hẳn sẽ không thèm để ý đến cô ta.
Cho nên, Từ Thiên Tinh muốn nhân cơ hội lần này để kéo gần mối quan hệ với em Ba.
"Thiên Tinh, em tới thật đúng lúc, nhanh tới khuyên bảo Tiểu Lam đi.
Nó không biết cuộc sống bây giờ khó khăn thế nào, mới có mấy ngày mà đã mua một đống đồ, nào là quần áo, chậu rửa mặt, phích nước, những cái này trong nhà đều có mà lại ra ngoài mua.
Đúng là quá lãng phí!" Từ Thiên Hồng lôi kéo Từ Thiên Tinh kể lể.
Mấy ngày hôm nay ở cùng nhau khiến cho Từ Thiên Hồng cảm thấy tình cảm của mấy chị em lại trở nên thân thiết.
Từ Thiên Tinh nhìn chị Cả kéo cái túi ra, bên trong toàn bộ là đồ dùng sinh hoạt, bao gồm khăn lông, ly nước và hai bộ quần áo, tất cả đều là đồ mới tinh.
Đúng là người giàu có tiêu tiền có khác.
Trong mắt Từ Thiên Tinh hiện lên một tia ghen ghét.
Cô ta đã từng cho rằng trong ba chị em thì cô ta có một cuộc hôn nhân tốt nhất.
Dù sao khi đó, chồng của cô ta cũng là người đưa phần lễ hỏi nhiều nhất, còn Từ Thiên Lam gả cho Vu Đại Hải chỉ có thể đưa một nửa lễ hỏi.
Từ Thiên Tinh sợ nghèo, không muốn sống cảnh khốn cùng như khi còn ở nhà mẹ đẻ.
Cho nên, Từ Thiên Tinh không để bụng chuyện chồng mình là người đàn ông trung niên hơn cô ta mười mấy tuổi, chỉ cần có tiền để dựa vào thì những cái khác không thành vấn đề.
Còn Vu Đại Hải thì sao, anh ta cho dù có trẻ tuổi, đẹp trai thì cũng chỉ là một tên nghèo.
Chỉ điểm này thôi, Từ Thiên Tinh đã không thèm suy xét đến loại người này, đẹp trai cũng không thể mài ra ăn được.
Kết quả không ngờ được, người mình không thèm để ý cư nhiên đã phát tài.
Trong lòng cô ta lâp tức mất cân bằng.
"Chị Cả, Thiên Lam mua cho chị bởi vì chị là chị của em ấy, không được, Thiên Lam, chị cũng là chị gái em, em không thể nặng bên này nhẹ bên kia được đâu đấy." Từ Thiên Tinh giả bộ nói đùa: "Đại Hải nhà em bây giờ phát tài rồi mà em cũng không mời chúng ta qua chơi, chuyện tốt như vậy mà không nói một tiếng với người trong nhà.
Chị phải nghe người khác nói mới biết được đấy."
Từ Thiên Lam trong nháy mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã biến mất: "Chị Hai, chị nói gì thế.
Công ty của Đại Hải gọi là công ty thế thôi, chứ thực ra chỉ là nơi tập trung mọi người cùng nhau làm việc.
Những người ở đấy còn chưa được trả tiền công đâu."
"Chúng ta là chị em ruột mua chút đồ cũng là chuyện nên làm.
Lần này chị Cả xảy ra chuyện, may mà chị chạy tới nói cho vợ chồng em biết, nếu không bọn em cũng không biết được."
Từ Thiên Lam vừa nói vừa nhìn Từ Thiên Tinh cười.
Từ Thiên Tinh lập tức hiểu được ý của Từ Thiên Lam, vừa là kể khổ, vừa là cảm ơn, phân biệt rạch ròi chuyện nào ra chuyện đó.
Đồng thời cũng ngụ ý cho cô ta đừng suy nghĩ quá nhiều, đừng cố dựa dẫm, làm thân với bọn họ.
Từ Thiên Tinh âm thầm cắn răng, đứa em gái này càng ngày càng lợi hại.
Cô ta xấu hổ cười cười: "Đó là chuyện đương nhiên, chị