Bùm!“Có người rơi xuống nước, mau cứu người!”Cổ họng nuốt trọn mấy ngụm nước, xuất phát từ bản năng sinh tồn mà Ninh Vân Tịch liều mạng kiểm soát cơ thể để tự cứu mình, kết quả lại phát hiện tứ chi không hoàn toàn chịu sự khống chế của cô.
Trong đầu cô chợt mới mơ hồ nhớ lại: Bản thân mình như thế nào lại bị rơi xuống nước? Rõ ràng chết là do bị tai nạn xe mà.Bùm! Lại thêm một thân ảnh nhảy vào nước, thân hình như rồng trong chốt lát lao vào nước tóm chặt lấy Ninh Vân Tịch.
Ninh Vân Tịch cảm giác bị một đôi tay có lực túm chặt lấy sau đó mới nổi trồi lên mặt nước.Hít thở được không khí, Ninh Vân Tịch mới tỉnh táo lại, khoảnh khắc mở mắt ra, thứ đầu tiên nhìn thấy là một đôi môi.
Hai bờ môi đó hồng hào, đầy đặn và đang nhỏ nước, phảng phất giống hai trái anh đào đỏ mọng quyến rũ mê người.
Trông thật gợi cảm! Ninh Vân Tịch cẩn thận nhìn chằm chằm một lát, sau đó mới ý thức được đó là miệng của một người đàn ông.
Điều này khiến cho cô kinh ngạc suýt tới mức vô thức nuốt nước bọt.Người đàn ông nhìn thấy hành động nuốt nước bọt của cô, lo lắng nhăn mày: “Cô gái, cô vẫn ổn đó chứ?”Giọng nói nam tính khàn khàn, khẩu âm đặc biệt thoải mái, dễ nghe.Ninh Vân Tịch sau khi xác định rõ người cứu mình không phải một người cô quen, tầm mắt lại dừng trên khuôn mặt của đối phương, là một khuôn mặt trẻ trung, có chút hơi tròn, môi đỏ răng trắng, không hiểu sao trông lại giống mấy tên mặt hoa da phấn trong phim truyền hình.
Tuy nhiên đôi mày kiếm lại rũ bỏ hoàn toàn được nét trẻ con trên khuôn mặt ấy, mang đến cảm giác anh khí bừng bừng, khí khái sắc bén.Người đàn ông vì cứu cô mà cởi áo khoác, lộ ra áo sơ mi màu trắng bên trong, phía dưới là một chiếc quần màu xanh lục.Quân nhân?Ninh Vân Tịch sửng sốt một chút, trong mắt loé lên tia sáng, cô lại nhìn thấy người đàn ông này dường như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng, xuyên qua tầng ánh sáng này, cô mơ hồ nhìn thấy một số cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi, đây là sao?Khi cô muốn nhìn rõ hơn những ánh sáng này thì đầu của Ninh Vân Tịch chợt đau điếng và cô lại ngất đi.Ba