Sử Thúy Phương mở cửa ra, vừa nhìn thấy người đang đứng ở trước cửa là Lục Lập, liền ngay lập tức mắng thẳng vào mặt anh: "Tiểu tử thối, còn biết trở về sao.
”Nói xong còn nắm lấy anh đánh một cái: "Anh nói có chút việc cần đi huyện thành xử lý, cuối cùng như thế nào lại cả đêm không về? Nếu không phải bà đây biết rõ tính tình của anh, thì có lẽ đã lo lắng rằng anh xảy ra chuyện gì mất rồi!”Lục Lập cười ha hả chấp nhận bị đánh, giọng an ủi nói: "Bà, cháu có thể xảy ra chuyện gì được chứ.
" Vừa nói vừa đưa tay cầm lấy cuốc trong tay bà: "Lát nữa cháu sẽ làm giúp bà, bà đi cổng thôn nói chuyện phiếm với thím Tôn đi.
”Bà ngoại Lục ánh mắt nghi ngờ nhìn anh: "Anh đừng có mà cuốc hỏng hết cây giống trong đất của tôi đấy.
”"Sẽ không.
" Nói xong, anh nhanh chóng đưa tay đẩy bà ngoại Lục bước ra khỏi cửa.
Bà ngoại Lục bị anh đẩy đi một đoạn bỗng nhớ tới một chuyện: "Đúng rồi, Tiểu Tôn cũng đã trở về, vừa rồi thằng bé còn tới đây một chuyến, bà nói cháu không có ở nhà, hôm qua thằng bé cũng có đến một lần.
”Tiếp lời còn không quen dặn dò anh: "Một hồi nếu Tiểu Tôn lại tới, thì trong phòng bếp bà có xào đậu phộng ngào đường đấy, cháu đừng quên lấy ra chiêu đãi thằng bé.
”“Vâng, cháu nhớ rồi, bà yên tâm đi đi.
"Nhìn bà ngoại Lục đã đi xa, Lục Lập mới vác cuốc bước vào nhà.
Nhà bà lục ngoại là nhà gạch ngói xanh, sân rất lớn, trồng rau dọc dưới chân tường, phía tây còn có một cái giếng, thoạt nhìn vừa sạch sẽ vừa gọn gàng.
Nhà bà không chỉ có sân lớn, mà phòng cũng rất nhiều, nhưng hiện tại trong nhà ngoại trừ bà ngoại Lục cùng Lục Lập thì cũng không còn ai nữa.
Mấy năm trước ông ngoại Lục qua đời, bà ngoại Lục sau đó liền khăng khăng đòi trở lại thôn Tiểu Thanh ở, người nhà họ Lục cho dù cố gắng ngăn cản như thế nào cũng không ngăn được.
Thôn Tiểu Thanh tuy gọi là thôn, nhưng bởi vì ở gần thị trấn, cho nên đường xá tương đối chỉnh tề, giao thông thuận tiện điều kiện sinh hoạt cũng không tệ, hơn nữa nhà họ Lục còn nhờ được nhà họ Tôn chiếu cố cho bà, cho nên mẹ Lục mới chịu nhượng bộ đồng ý cho bà quay trở về thôn.
Theo thời gian bà ngoại Lục càng ngày càng lớn tuổi, hai năm gần đây thân thể còn thường xuyên xuất hiện chút bệnh nhỏ, nhưng bà vẫn như cũ không chịu trở về, mặc cho người nhà họ Lục có lo lắng khuyên bà như thế nào cũng vô dụng.
Lần này Lục Lập xảy ra chuyện, ngoài mặt nhà họ Lục đem Lục Lập đuổi về nông thôn giống như là đang trừng phạt, nhưng trên thực