Chu Thu Bình lại hỏi tiếp hộ sĩ “ở huyện Ninh An có bán cái này sao?”Hộ sĩ gật đầu: “Có, chợ đêm liền có bán.
Tốt rồi, sữa bột đã được nấu xong, cô mang cho con bé uống đi.”Chu Thu Bình ngàn ân vạn tạ rồi cam đoan lần sau sẽ nấu tốt sữa bột.
Cô đúng là thật muốn dùng sức ôm chặt hộ sĩ.
Cái gì là thiên sứ áo trắng thì chính là vị đang đứng trước mặt cô đây này.Một lúc sau bầu trời tắt nắng, rơi xuống một trận mưa to, qua hơn hai mươi phút mới dừng lại.
Đây đúng là thời điểm tốt nhất để đi bắt ve sầu.Chu Thu Bình sở dĩ kích động như vậy, là bởi vì cô biết muốn bắt được ve sầu là cần có tuyệt chiêu.
Tuyệt chiêu này nếu là những năm sau mọi người chỉ cần lên mạng là có thể kiếm ra được biện pháp, nhưng hiện giờ là năm 1988 lại còn ở nông thông, vì vậy mà phòng chừng không có mấy người biết được cách thức này.Cô liền lấy tùi nilon buổi sáng mua đồ trở về quấn quanh cây liễu già ở bệnh viện.
Làm như vậy thì khi ve sầu chui ra từ trong lòng đất, thời điểm muốn leo tới ngọn cây, trên đường gặp phải túi nilon này liền không thể nào vượt qua được, chỉ có thể chấp nhận bị ngăn cản mà đậu ở phía dưới.Kỳ thật dùng bắng dính quấn