Vương Đại Quân đang dọn dẹp các bàn bên cạnh, nhìn thấy hành động của Chu Thu Bình liền nhanh chóng đuổi theo ra tới, ý định chính là không chịu lấy tiền.“Đây là đánh vào mặt anh rồi, chỉ có một bát mì mà thôi”.Chu Thu Bình cũng không dám chiếm tiện nghi, nhanh chóng tỏ vẻ: “Ai, mở cửa hàng làm ăn buôn bán nếu anh không nhận tiền thì em đúng là không dám nhận người quen.
Anh Quân Ca, em còn có việc muốn hỏi anh một chút, anh xem ở huyện thành bên này có phòng ở cho thuê không? Không cần phải là điều kiện thật tốt, có thể ở được là được rồi.”Cô lúc ăn mì vừa rồi, khi nghe được âm thanh ở bên ngoài liền có tâm tư.Bắt ve sầu thì trên cơ bản ở địa phương nào cũng có thể làm được.
Ở huyện Ninh An này xanh hoá không tồi, có rất nhiều cây xanh, trên các đường cô đã đi qua đều nghe thấy tiếng ve sầu kêu ran.
Cả việc bán đồ chua thì ở tại huyện thành càng thuận lợi hơn, làm cải trắng chỉ mất một buổi sau đó đợi rau chua ngon là có thể đem ra bán rồi.Chỉ bằng hai món đồ