Úy Nam nghiêng người dựa vào đầu giường, ánh mắt đờ đẫn vô hồn.
Tuy rằng đã hơn một giờ trôi qua nhưng cô vẫn không thể tin được bản thân đã xuyên qua như thế này!Chỉ một khắc trước cô vẫn đang ngồi trong phòng ngủ ấm áp, vừa ăn chocolate vừa lướt điện thoại.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô liền xuất hiện trong căn phòng lạnh lẽo và ẩm ướt này, biến thành một cô gái hai mươi tuổi vì ngất xỉu mà được đưa đến bệnh viện.
Bởi vì trong đầu thỉnh thoảng xuất hiện một vài hình ảnh, nên ít nhiều gì Úy Nam cũng biết được một chút tình huống của cô gái này.
Mặc dù Úy Nam biết được cuộc đời ngắn ngủi của cô gái này, nhưng vẫn không thể chấp nhận được thực tế rằng cô đã trở thành cô ấy.
Thông qua hình ảnh, Úy Nam biết được cô gái này trùng tên với mình, là thanh niên trí thức vừa trở lại thành phố.
Một ngày trước khi hoàn thành các thủ tục chuẩn bị về nhà, cô bất ngờ nhận được điện báo từ nhà máy dệt nói cha cô đã qua đời muốn cô nhanh chóng về nhà chịu tang.
Cô gái này 14 tuổi đã xuống nông thôn, đến 20 tuổi mới trở lại thành phố, đã sáu năm trôi qua chưa một lần được về nhà.
Cô ấy đã viết thư cho gia đình không biết bao nhiêu lần, khóc lóc cầu xin cha mẹ cho cô về nhà thăm họ một lần, nhưng vĩnh viễn cô ấy chỉ nhận được vài lời hồi âm lạnh lùng:“Không cần, đừng lãng phí tiền bạc!”Sáu năm trôi qua cô ấy chưa một lần được gặp mặt người nhà.
Khó khăn lắm mới bắt được chuyến xe cuối cùng trở về thành phố, nhưng không ngờ cô ấy còn chưa trở về thì nhận được tin cha mất.
Nhưng đó không phải là nguyên nhân khiến cô ấy phẫn nộ đến mức cảm thấy tuyệt vọng với thế giới này.
Nguyên nhân thật sự là sau khi cô ấy trở về mới biết được mẹ mình đã qua đời ba năm trước!Trong ba năm sau khi mẹ mất, không biết cô ấy đã gửi bao nhiêu lá thư về nhà, nhưng chính người cha ruột kia vì muốn tiết kiệm chi phí đi lại mà vẫn luôn giữ kín tin tức này, thậm chí còn không nói với cô ấy một lời!Đó là mẹ ruột của cô ấy!Là người thân duy nhất trên đời này có thể cho cô ấy cảm nhận được