Vương Thu Bình hướng về phía cửa hô to một tiếng: “Bí thư Lưu, có chuyện gì thì vào đây nói chuyện, đường đường là một bí thư mà lại đứng ở cửa làm ồn lên như vậy, không sợ người chê cười sao!”Lưu Cường Toàn có chút sửng sốt.
Vừa rồi kế toán Kiều khiến hắn xấu hổ trước mặt rất nhiều người, nhưng trong lòng hắn vẫn phải nén giận.
Nhưng người nhà kế toán Kiều là lãnh đạo Cục công nghiệp, nếu việc gì cần phải nhẫn nhịn chịu đựng thì phải nhẫn nhịn chịu đựng.
Cuối cùng sau khi mắng bí thư Lưu một trận, thư ký Kiều vì có việc nên rời đi trước, Lưu Cường Toàn vẫn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì lại có người đến nói Úy Nam muốn kiện cáo lên trên, bảo hắn đi tìm xưởng trưởng báo cáo.
Đến lúc này thì làm sao hắn có thể nhận nhịn được?Nhưng Lưu Cường Toàn thật sự không biết Vương Thu Bình đang ở trong văn phòng, không phải bà ta đã ra ngoài rồi sao?Nghe thấy Vương Thu Bình gọi mình đi vào, Lưu Cường Toàn hận đến nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy Úy Nam chính là sao chổi, hôm nay hắn gặp phải cô quả là xui xẻo tám đời!Nhưng Vương Thu Bình là chủ tịch công đoàn, chức vị cao hơn hắn mấy bậc.
Vì thế dù hắn không vui cũng phải căng da đầu đi vào văn phòng.
Hắn vào cửa miễn cưỡng nợ nụ cười với Vương Thu Bình, đồng thời lên tiếng giải thích:“Chủ tịch Vương, những lời tôi vừa nói cũng chỉ là trong lúc nhất thời tức giận, chị đừng để trong lòng.
Tôi cũng là bị người khác làm cho khó thở.
”Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía Úy Nam với vẻ mặt không kiềm chế được sự tức giận.
“Tôi nói này, cô tuổi không lớn nhưng mặt dày mày dạn khí phách cũng không nhỏ! Cô muốn nháo chuyện gì? Nếu tiếp tục gây chuyện tôi sẽ lập tức gọi điện đến phòng bảo vệ.
Cô thật sự cho rằng không ai có thể thu thập cô sao?”“Lưu Cường Toàn!” Vương Thu Bình đập bàn!“Cậu chú ý lời ăn tiếng nói một chút! Cậu cho rằng mình là thư ký xưởng trưởng thì ghê gớm lắm sao? Cậu vẫn chưa phải là xưởng trưởng đâu! Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu cứ tiếp tục như thế này thì đang phạm phải một sai lầm lớn đấy! Đến lúc đó không ai có thể cứu được cậu đâu!”Vương Thu Bình tức giận đến mức lồng ngực phập phồng lên xuống, bà ta mất nửa ngày mới có thể trấn an Úy Nam, vậy mà bị vài câu nói của tên khốn này phá hỏng hết.
Nếu Úy Nam thật sự bị những lời này chọc giận chạy đến Hội liên hiệp phụ nữ tỉnh, thì đến lúc đó đừng nói là hắn, ngay cả bản thân bà cũng