Giữa ngày hè nóng bức đến khó chịu, mặt trời vẫn đứng thẳng ở trên cao, chiếu thẳng xuống làm cho người đi đường đều không thấy bóng của chính mình.
Tiếng ve sầu kêu không dứt làm cho mọi người đều cảm thấy mệt mỏi và ngột ngạt.
Cây dương liễu già dưới ánh mặt trời chói chang đã bị phơi đến héo rũ.
Hiện tại đang là giữa trưa, vì vậy không ai xuống đất làm việc, đều tránh ở trong nhà.Chỉ có anh cả nhà họ Khương, thừa dịp giữ trưa mọi người nghỉ ngơi không làm việc liền mượn đến xe chở nước tưới chút nước cho hoa màu tránh đất đai bị rạn nứt.“Khương Nhường sao lại về nhà vậy?”Khương Vệ Dân mới từ trong đất trở về, hắn tháo xuống mũ rơm, liền thấy được đầy đầu hắn đều là mồ hôi, không rảnh tiếp lấy khăn lông vợ hắn đưa qua, lo lắng vội vàng hỏi : “Trình Văn Năm không phải đã đánh điện báo với chúng ta rồi sao.
Hắn nói mấy ngày nữa sẽ đến nhà, Khương Nhường không ở lại trong thành chờ hắn về đi đăng ký kết hôn sao lại trở về đây?”Chị dâu cả Khương vội vàng che lại miệng của chồng.
Kêu chồng nhỏ giọng một chút.
Chị dâu cả Khương tức giận đến đỏ cả hai mắt, “Lão Trình gia bảo Khương Nhường nhà chúng ta về lại nhà, bên đó sẽ không cùng em ấy đăng ký kết hôn nữa”.“Em nói cái gì? Không làm giấy kết hôn nữa……”Anh cả Khương liền chạy vòng vào bêp lấy