Editor: BơDư Noãn Noãn dù sao cũng là con gái của Dư Hải cùng Trần Xảo Cầm, hai người đối với Dư Noãn Noãn là thật lòng yêu thương không chút giả dối, Hứa Thục Hoa đối với hai người này vẫn là thực lòng yên tâm.
“Được rồi! Hai đứa chú ý điểm này, về sau mấy cái hạt giống hoa hoa thảo thảo, tận lực đừng để Noãn Bảo đụng phải, bằng không khó bảo toàn không bị ai phát hiện.
”Trần Xảo Cầm cùng Dư Hải liếc nhau, đồng thời Trần Xảo Cầm cũng lên tiếng ủng hộ, “Vẫn là mẹ suy nghĩ chu đáo!”Hứa Thục Hoa yêu thương sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Dư Noãn Noãn, “Nhanh nhanh để ru Noãn Bảo ngủ trưa, chậm trễ thời gian dài như vậy, nhìn xem đem Noãn Bảo buồn ngủ đến, đôi mắt đều không mở ra được, cà tím này trước tiên để cứ để ở trong phòng hai đứa, Xảo Cầm, con chờ sau khi mọi người đều đi làm hết, liền đem cà tím này rửa sạch rồi cắt, buổi tối trực tiếp ăn.
”Cà tím lớn như vậy, ai nhìn thấy đều sẽ cảm thấy kỳ quái, vì để ngừa vạn nhất, vẫn là ăn đi cho bớt lo.
Nguyên bản Dư Noãn Noãn là có chút lo lắng, sợ Hứa Thục Hoa cùng Dư Hải đem cô trở thành yêu quái.
Nhưng sau khi nghe được lời nói của ba người, tâm Dư Noãn Noãn liền thả lại trong bụng, người cũng có chút mơ màng buồn ngủ.
Không cần Trần Xảo Cầm ru, Dư Noãn Noãn đã tự mình tiến vào mộng đẹp ngọt ngào.
Thời điểm Dư Noãn Noãn tỉnh lại, đã là nửa buổi chiều, cô mới vừa mở mắt, liền thấy được một gương mặt nhỏ béo tròn vo phấn nộn nộn.
Không cần nhìn kỹ, Dư Noãn Noãn liền khẳng định đó là Cố Mặc.
Lại nói đến, Cố Mặc cái gì cũng tốt, chính là vận khí không tốt cho lắm, không chỉ có có cái người cha ngu hiếu, còn có cái người mẹ mềm yếu, càng có ông bà nội bất công và một người chú cực phẩm.
Không cẩn thận tưởng tượng còn không cảm thấy, hiện tại tưởng tượng như vậy, Dư Noãn Noãn mới phát hiện, thứ Cố Mặc cầm không phải là kịch bản của nữ chính trong tiểu thuyết hay sao?Hơn nữa, Cố Mặc đích xác lớn lên đẹp mắt, trừ bỏ giới tính không đúng, thật đúng là rất giống là nữ chính.
Thời điểm Cố Mặc mở mắt ra, liền thấy được Dư Noãn Noãn đang cười vui vẻ.
Lông mày nhỏ của Cố Mặc nhíu lại, “Cười cái gì?”Nói xong, Cố Mặc xoay người ngồi dậy, ngưng mi nhìn Dư Noãn Noãn, “Em sáng nay